“Tâm pháp được dung hợp bởi hai võ học hạch tâm của Hoa Gian Phái, Bổ Thiên Đạo vậy mà chỉ xếp hạng ba mươi thôi sao.”
“Không ngờ chỉ đứng hạng ba mươi....
Thạch Thanh Tuyền ngẩn ngơ.
Cha của nàng khủng bố ra sao thì chỉ có nàng mới là người rõ nhất.
Bất Tử Ấn Pháp kinh khủng tới nổi mẹ nàng chỉ vô tình nhìn thấy thôi mà đã giảm thọ mà chết.
Những người khác như Sư Phi Huyên, Loan Loan, Hầu Hi Bạch đều bất ngờ vì quyết định này, bọn hắn đều là những người biết chút ít về Bất Tử Ấn Pháp.
Không ngờ nó chỉ đứng hạng ba mươi mà thôi.
“Lâu chủ, cần chơi lớn như thế hay không.”
“Đúng vậy đó lâu chủ, Bất Tử Ấn Pháp vậy mà chỉ có thể xếp hạng 30 thôi sao, ngươi cho những người khác con đường sống đi chứ.”
“Moá, ta còn tưởng rằng tuyệt học của Võ Đang - Trương Tam Phong chân nhân còn có thể lên bảng, giờ đây xem ra khó rồi.”
“Lâu chủ, chất lượng của bảng xếp hạng này quá cao, không ai còn hy vọng cả!”
Lời này vừa dứt thì ai nấy đều tán đồng.
Bất Tử Ấn Pháp vậy mà chỉ đứng hạng 30 thôi sao ai chịu nổi cơ chứ.
Ban đầu có khá nhiều người mong chờ tuyệt học gia truyền của mình sẽ được lên bảng, tuy nhiên bây giờ tất cả đều không còn hy vọng gì cả.
Lưu Tiêu nói: “Không có cách nào khác, có nhiều thần công khác mạnh mẽ hơn rất nhiều, Bất Tử Ấn Pháp đứng hạng ba mươi là do ta đã tổng hợp từ rất nhiều nguồn, cả yếu điểm và điểm mạnh của nó.”
Hắn nói tiếp: “Đứng thứ hai mươi chín trên Tâm Pháp Thiên Bảng, Viêm Viêm Công!”
“Công pháp này giao hoà thuỷ hoả, âm dương giúp đỡ lẫn nhau, dục luyện thử công, muốn luyện thành đầu tiên phải tẩu hoả nhập ma.”
Mọi người hít sâu một hơi, đây thật là một môn nội công cổ quái.
Đã tẩu hoả nhập ma rồi thì luyện gì nữa, cho cũng không ai dám luyện môn công pháp này, không sợ chết sao?
Lưu Tiêu suy nghĩ, có vẻ đặc tính của Trường Sinh Công cùng Viêm Viêm Công hơi giống nhau.
Khi bắt đầu luyện hai công pháp này thì người luyện đều có một cảm giác đã tẩu hoả nhập ma.
Hơn nữa nó còn có một yêu cầu cực kỳ khó khăn, đó chính là người luyện không thể có một tý nội lực nào.
“Là môn công pháp cổ quái của tên Cẩu Tạp Chủng kia!”
Tạ Yên Khách bắt đầu cả kinh vì thấy xếp hạng của Viêm Viêm Công nằm ở vị trí hai mươi chín.
Vì hại chết Thạch Phá Thiên nên hắn đã cố ý cho y tu luyện môn nội công cổ quái này.
Nhưng sau khi chứng kiến mấy lần tẩu hoả nhập ma của Thạch Phá Thiên xong y vẫn không chết, công lực còn bạo tăng nữa.
Có vẻ đó không phải là tẩu hoả nhập ma, mà là do công pháp cổ quái đó cần như vậy.
“Công pháp này thần dị vô cùng, lúc chưa luyện thành thì nhìn chỉ như là một người bình thường.”
“Nhưng chỉ cần sau khi âm dương giao hoà, thuỷ hoả tương hối, thì người đó sẽ tấn thăng từ tam lưu lên thẳng Tông Sư.”
“Không phải là người thuần lương, tâm tính thuần khiết thì không thể tu luyện được, nếu không thì người đó sẽ thực sự tẩu hoả nhập ma, bạo thể mà chết.”
“Hơn nữa nếu muốn đại thành thì cũng có phong hiểm cực lớn, ta không đề nghị mọi người tu luyện công pháp này.”
“Thảo nào! Thảo nào!”
Tạ Yên Khách tự lẩm bẩm, tất cả nghi hoặc trong lòng hắn lúc này đã có lời giải đáp cả rồi.
“Thật đúng là một tâm pháp cổ quái!”
Vương Ngữ Yên nhịn không được mà cảm thán, Viêm Viêm Công này đã thoát khỏi phạm vi võ học rồi, khó mà suy đoán.
“Má ơi! Vừa luyện thành sẽ tấn thăng lên làm Tông Sư, Viêm Viêm Công này nghịch thiên như thế sao?”
“Công pháp này thật sự rất thần kỳ, tuy nhiên qua lời của lâu chủ thì yêu cầu của nó cực kỳ cao, không biết có ai đã từng luyện thành hay không nữa.”
“Đúng vậy, dù công pháp này có để trước mặt ta thì ta cũng không dám tu luyện.”
Cũng đúng, ngay cả Thạch Phá Thiên cũng phải nhờ cơ duyên xảo hợp mới có thể luyện thành, chứ đừng nói là những người có tâm tư tạp niệm đầy đầu như thế này.
Gia hoả Thạch Phá Thiên này chắc chắn là mang hack.
Viêm Viêm Công, La Hán Phục Ma Thần Công, Thái Huyền Kinh.
Hắn quét ngang tất cả, đều là nhờ cơ duyên xảo hợp, các ngươi nhìn thử xem có tức hay không.
“Đứng thứ 28 trên Tâm Pháp Thiên Bảng, Hùng Bá Thiên Hạ.”
Chu Vô Thị, Thượng Hải Quan Đường nghe thế thì đều quay đầu nhìn Quy Hải Nhất Đao.
Hai người bọn hắn là một trong số ít người biết Quy Hải Nhất Đao là một trong những người luyện môn tà công Hùng Bá Thiên Hạ này.
Thậm chí Quy Hải Nhất Đao gia nhập vào Hộ Long Sơn Trang có thể nói là chỉ vì hắn muốn tu luyện cùng tôi rèn Hùng Bá Thiên Hạ, tích luỹ sát khí vô biên.
Lưu Tiêu nói: “Công pháp này thuộc về Ma Công, hung tàn bá đạo.”
“Một khi bị ma khí khống chế thì chỉ có thể biến thành một khôi lỗi chỉ biết giết chóc, hại người hại mình.”
Lưu Tiêu vừa câu này vừa nhìn Quy Hải Nhất Đao.
Bản thân đã nói rõ như vậy rồi, nếu như cứ khăng khăng một mực, chấp mê bất ngộ thì sau này có nhập ma, bị anh hùng trong thiên hạ chém chết cũng không tiếc.
Quy Hải Nhất Đao chấn động.
Sao hắn không biết những việc này được.
Nhưng hắn muốn báo thù cho cha hắn, người năm đó giết được phụ thân hắn thì chắc chắn y là một cao thủ hàng đầu.
Nếu không tu luyện Hùng Bá Thiên Hạ thì hắn lấy gì để báo thù đây.
“Tà công như thế cần phải bị huỷ diệt.”
“Đúng vậy, không ai nên tu luyện loại tà công này, tránh làm hại thương sinh.”
Những lời này khiến Chu Vô Thị bắt đầu cẩn trọng hơn.
Nếu như có một ngày Quy Hải Nhất Đao nhập ma thì hắn cũng cảm thấy phiền phức.
Hơn nữa sau khi nhập ma thì chắc chắn thực lực của y sẽ khủng bố vô cùng,