Trong Thiên Cơ Lâu ai nấy đều khiếp sợ, tuy nhiên mọi người cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần, sau đó nhìn Lưu Tiêu nói ánh mắt tò mò.
Mới mở đầu thôi mà đã ném một trái bom nặng ký như võ kỹ rồi.
Vậy không biết bảng xếp hạng sẽ đặc sắc ra sao đây.
Lưu Tiêu tiếp tục mở miệng: “Hôm nay lâu chủ ta sẽ tuyên bố về Công Pháp Thiên Bảng trước cho mọi người.”
“Công Pháp Thiên Bảng thu nhận những công pháp mạnh nhất từ trước tơi nay trên khắp Cửu Châu.”
“Quy tắc để xếp hạng bảng công pháp này là: Không phân chính tà, chỉ xếp hạng dựa trên uy lực.”
“Dù là đã thất truyền hay chưa, chỉ cần nó đã từng xuất hiện thì đều sẽ được lên bảng.”
Lời này vừa dứt thì ai nấy trong Thiên Cơ Lâu đều xôn xao, không ai biết rõ Cửu Châu từng có lịch sử lâu đời ra sao cả.
Từ lúc Vũ Hoàng đóng đô Cửu Châu, tới khi Cửu Châu phân liệt ra rồi sau đó Thuỷ Tổ Long Hoàng lại nhất thống Cửu Châu một lần nữa.
Khoảng thời gian này ít nhất cũng phải hơn một nghìn năm.
Từ lúc Tần Quốc của Thuỷ Tổ Long Hoàng sụp đổ đến nay lại có thêm mấy nghìn năm nữa.
Trong khoảng thời gian này không biết trên Cửu Châu đã xuất hiện, cho ra đời biết bao nhiêu là võ học tâm pháp, nếu như thực sự Thiên Cơ Lâu có thể thu thập tin tức về toàn bộ chúng về để xếp hạng thì chắc chắn đây là một công trình cực kỳ to lơn.
Đây không phải chỉ cần mạng lưới tình báo cực rộng, mà còn cần sự nghiên cứu cực kỳ chuyên sâu về lịch sử mới được.
Lưu Tiêu nói: “Bởi vì có rất nhiều tuyệt thế thần công đã và đang tồn tại trên thế gian này, rất nhiều trong số chúng đều sàn sàn với nhau, vì để tránh mất công bằng cũng như là dễ phân loại thì Thiên Cơ Lâu ta nâng số lượng công pháp được lên bảng lên con số ba mươi, lần này bổn lâu chủ sẽ thu thập và xếp hạng ba mươi bản tuyệt thế võ học tâm pháp vào Công Pháp Thiên Bảng này.”
Ba mươi thật sự không phải là con số quá lớn.
Thế nên chắc chắn sẽ có nhiều tuyệt thế thần công không thể lên bảng.
“Má nó, ba mươi bản, lần này có vẻ sẽ có không ít bí văn được tiết lộ.”
“Ta đếm thử thì ta biết nhiều nhất cũng chỉ được mười bảng mà thôi.”
“Thiên hạ này có nhiều thần công như thế sao? Bản thân ta cũng biết Cửu Âm Chân Kinh cùng Dịch Cân Kinh này nọ mà thôi.”
....
“Cáp Mô Công của nghĩa phụ độc bộ thiên hạ, chắc hẳn là sẽ có tên trên bảng.”
Dương Quá nghĩ thầm.
“Từ Hàng Kiếm Điển của Từ Hàng Tĩnh Trai ta chính là một trong bốn kỳ thư của võ lâm, chắc chắn có một tên trên bảng.”
Việc có thể phát dương quang đại, nâng cao danh tiếng của môn phái như này thì Sư Phi Huyên không thể bình tĩnh được.
“Bất Tử Ấn Pháp của cha ta dung hợp chí lý của ba phái Phật Ma Đạo sáng chế mà thành, chắc chắn có thể lên bảng.”
Trong mắt Thạch Thanh Tuyền ánh lên vẻ hy vọng.
Nếu như có thể lên bảng thì chắc chắn Tà Vương - Thạch Chi Hiên sẽ có thể lưu danh thiên cổ, viết một bút vào lịch sử.
“Hấp Công Đại Pháp của bổn toạ là thần công do Thiên Trì Quái Hiệp sáng chế ra, tất nhiên là sẽ có tên trên bảng rồi.”
Chu Vô Thị chắc như đinh đóng cột.
Nếu như Hấp Công Đại Pháp còn không thể chen một chân vài bảng xếp hạng ba mươi công pháp này thì có thể tưởng tượng chất lượng của những công pháp này đáng sợ ra sao rồi.
Hắn nhìn về phía Cổ Tam Thông cách đó không xa: “Kim Cương Bất Hoại Thần Công hẳn là cũng có thể lên bảng, tuy nhiên chắc xếp hạng của nó không thể bằng Hấp Công Đại Pháp rồi.”
Chu Vô Thị biết rõ Kim Cương Bất Hoại Thần Công có nhược điểm khá là chí mạng, đó chính là chỉ có người sở hữu đồng tử thân mới có thể tu luyện, và đặc biệt hơn nữa là cả đời chỉ có thể sử dụng năm lần.
Nếu vậy thì dù thần công này có lợi hại ra sao thì xếp hạng chắc chắn không thể nào mà cao được.
Cổ Tam Thông đang đứng bên cạnh nếu biết lúc này Chu Vô Thị vẫn còn tin những lời mà y lừa hắn về Kim Cương Bất Hoại Thần Công thì chắc sẽ cười đến chết mất.
“Chờ sau khi Tâm Pháp Thiên Bảng xuất thế thì ta phải cố gắng tìm cho mình một công pháp trên đó để tu luyện thử một chút.”
Vi Tiểu Bảo rục rịch.
“Lâu chủ, chúng ta đã ngứa ngáy lắm rồi, đừng thừa nước đục thả câu nữa.”
Có người không chờ đợi nổi nữa liền hô lên.
Lúc này Lưu Tiêu vẫn còn đang âm thầm suy tính về những công pháp trên Tâm Pháp Thiên Bảng, sau khi nhìn lại thì Lưu Tiêu cũng giật mình, có rất nhiều thần công mà hắn biết đều không thể lên bảng.
Đương nhiên có vài cái nằm trong tương lai, hiện tại vẫn chưa được sáng tạo ra.
Tỷ như Tam Phân Quy Nguyên Khí của Hùng Bá, lúc này Lưu Tiêu không thấy tên nó trên bảng.
Chắc rằng bây giờ Hùng Bá vẫn chưa thể dung hợp thành công chúng lại với nhau.
Còn về phần một vài thần công khác thì hẳn là thiên hướng về võ kỹ nhiều hơn, thế nên không có tên trên Tâm Pháp Thiên Bảng này.
Lưu Tiêu hớp một miếng trà.
Khục!
Hắn gằn giọng, bắt đầu lên tiếng: “Đứng thứ ba mươi trên Tâm Pháp Thiên Bảng, Bất Tử Ấn Pháp.”
“Bất Tử Ấn Pháp, chính là một võ học tâm pháp được Thạch Chi Hiên sáng tạo dựa trên hai loại võ học cực đoan trái ngược nhau của Hoa Gian Phái cùng Bổ Thiên Đạo, sau đó lấy nghĩa lý trong Phật Học để trung hoà mà ra.”
“Trải qua nhiều gian nan trắc trở, cửu tử nhất sinh thì Tà Vương - Thạch Chi Hiên sáng tạo ra được một môn võ công cực kỳ cao thâm này.”
“Pháp này vừa là võ kỹ cũng vừa là tâm pháp, Bất Tử Ấn Pháp của Tà Vương chính là một trong hai thần công được lên bảng ngày hôm nay do nhân sĩ giang hồ đương thời sáng tạo.”
Lời này vừa dứt thì tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu chấn động.
Tà Vương - Thạch Chi Hiên hoành hành thiên hạ, đã từng vô địch.
Hắn dựa vào Bất Tử Ấn Pháp để đánh chết không biết bao nhiêu cao thủ, địch nhân, thậm chí còn đã từng có cao thủ Đại Tông Sư nuốt hận dưới Bất Tử Ấn Pháp của y.