Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng (Dịch)

Chương 153: Bảng danh sách công pháp

Chương Trước Chương Tiếp

Yêu Nguyệt bay thẳng về hướng Lưu Hỉ, tiếp tục đánh một chưởng bá đạo vô cùng ra.

Giữa lúc nguy cấp thì Lưu Hỉ đã phản kháng kịch liệt, không thèm quan tâm tới trái tim của mình nữa.

Nhưng chưởng lực của Yêu Nguyệt quá bá đạo, nội lực của nàng thâm hậu vô cùng, chỉ một chưởng thôi đã sở hữu uy lực kinh thiên.

Dù là khi lúc Lưu Hỉ chưa trọng thương hắn đã không phải là đối thủ của nàng rồi, chứ đừng nói bây giờ.

Nội lực của nàng cuồn cuộn, sát thương liên tục, chỉ một khắc sau đã đánh Lưu Hỉ lún sâu vào nền đất.

Động tĩnh kinh khủng như thế khiến mặt đất nứt ra làm nhiều kẽ hỡ, vết rách chằng chịt.

“Nhanh! Vây lại!”

Lúc này thì thủ hạ của Lưu Hỉ cũng đã đuổi kịp, chuẩn bị cường công vào đại môn Giang gia.

“Ngươi đi giết tên cặn bã Giang Biệt Hạc kia.”

Yêu Nguyệt mở miệng nói một cách từ từ.

Hiện tại chỉ cần một mình nàng là đủ đối phó với Lưu Hỉ rồi.

Sau đó nàng tiếp tục chưởng một chưởng ra, Lưu Hỉ chịu không nổi, gần như quy tiên ngay lập tức.

Lần này không chỉ chiếm được Lục Nhâm Thần Đầu mà còn tính sổ được với Lưu Hỉ, người luôn muốn giết các nàng nữa.

Thế nên trên khuôn mặt lạnh như băng của Yêu Nguyệt nhịn không được mà nở một nụ cười, quên đi hết tất cả bực bội.

“Liên Tinh cung chủ đừng giết ta!”

Giang Biệt Hạc vừa đứng lên nghe thế thì sợ đến xanh cả mặt.

Một khắc sau thì Liên Tinh đã xuất hiện trước người của hắn, đánh ra một chưởng với không chút do dự nào.

Răng tắc!

Xương khớp trong người Giang Biệt Hạc lúc này vang lên từng tiếng giòn tan, cả người bay thẳng ra ngoài.

Đến khi hắn chạm đất thì đã không còn một tý sinh cơ nào rồi.

“Ta hận!”

Đây chính là câu nói cuối cùng của Lưu Hỉ.

Hắn lúc nào cũng vô cùng cẩn thận, bên người luôn có cực nhiều thủ hạ đi theo sau, vì hắn sợ mình bị Yêu Nguyệt cùng Liên Tinh ám sát.

Nhưng không ngờ chỉ vì một giây tham lam, vì Lục Nhâm Thần Đầu nên tách ra khỏi thủ hạ, và đây cũng là lần cuối cùng hắn còn được thấy mặt trời.

Một khắc sau Yêu Nguyệt lại tặng hắn thêm một chưởng, xuyên qua lồng ngực của Lưu Hỉ.

Đại Thám Giám - Lưu Hỉ, chết!

“Đi!”

Lưu Hỉ cùng Giang Biệt Hạc đều chết rồi thì Liên Tinh cùng Yêu Nguyệt cũng không muốn ở lại đây lâu thêm làm gì, cả hai thi triển khinh công nhanh chóng bỏ trốn.

Sau khi vượt qua được vài làn mưa tên thì cả hai cũng đã thoát khỏi.

Chờ đến khi thuộc hạ của Lưu Hỉ đến thì chỉ thấy xác Lưu Hỉ đang chết không nhắm mắt mà thôi.

Chỉ trong một thời gian ngắn, việc hai vị cung chủ của Di Hoa Cung đại chiến Lưu Hỉ, sau đó cả Lưu Hỉ cùng Giang Biệt Hạc đều chết dưới tay của Yêu Nguyệt và Liên Tinh được đồn ầm khắp giang hồ, nhất thời cả thiên hạ chấn động, ai cũng vỗ tay khen hay.

...

Thiên Cơ Lâu!

“Được! Tuy Yêu Nguyệt thâm độc nhưng không ngờ cuối cùng nàng cũng làm được một chuyện tốt.”

Thiên Cơ Lão Nhân vỗ tay khen hay.

Không cần tới ba ngày, sau khi việc xấu xa của Giang Biệt Hạc được vạch trần ra thì đã có người tìm tới để tính sổ với Giang Biệt Hạc rồi.

Nhưng bất ngờ nhất vẫn là việc Đại Thái Giám - Lưu Hỉ lại tử vong trong khi tranh đoạt Lục Nhâm Thần Đầu cùng hai vị cung chủ Di Hoa Cung.

Cả hai người này không ai là người tốt cả, thế nên lúc bị giết thì cả thiên hạ đưa tay chúc mừng.

“Moá ơi! Người mỹ nữ đệ nhất thiên hạ này thậm chí còn giết chết cả Đại Tông Sư nữa à, còn ai có thể chinh phục được nàng đây.”

Vi Tiểu Bảo tặc lưỡi, đáng tiếc vô cùng.

“Công lực của Yêu Nguyệt sợ rằng không thua gì Bản Hầu!”

Mặt Chu Vô Thị lộ rõ vẻ ngưng trọng.

Mặc dù là hai đánh một, nhưng có thể giết chết một vị cao thủ Đại Tông Sư trong thời gian ngắn như thế thì vẫn cần một lực lượng khá là áp đảo mới được.

Thượng Quan Hải Đường nói: “Thám tử của ta đã từng báo cáo, công lực của Yêu Nguyệt ít nhất cũng là Đại Tông Sư trung kỳ.”

Một Đại Tông Sư bị đánh chết đơn giản như thế sao?

Tạ Yên Khách ngẩn ngơ.

Ở Đại Mạc thậm chí còn không có được một Đại Tông Sư kia kìa.

“Trong không khí vui vẻ như thế này sao lâu chủ lại không kể về cái gì đó để trợ hứng nào.”

“Đúng vậy!”

“Lâu chủ, nói về bảng danh sách mới cho chúng ta đi.”

“Lâu chủ, mau đẩy ra bảng danh sách mới trợ hứng đi nào.”

“Đúng thế, ngươi mà không nói thì ta về phòng để tu luyện đó.”

...

Trong Thiên Cơ Lâu bắt đầu có người dùng đủ loại lý do để cố gắng bắt Lưu Tiêu kể chuyện.

Ai nấy đều nhiệt liệt tán thành.

Hai mắt Tạ Yên Khách sánh lên, cũng bởi vì các bảng danh sách của Thiên Cơ Lâu mà hắn xuất thế để đến Cửu Châu.

Đám người Loan Loan, Thạch Thanh Tuyền mới tới cũng hứng thú vô cùng.

“Lâu chủ, người thấy dáng vẻ hứng thú của Thạch cô nương chưa, ngươi nhẫn tâm để nàng như thế sao?”

“Đúng vậy, đây là cơ hội để ngươi biểu hiện trước mặt Thạch cô nương đó.”

“Nhanh nhanh lên lâu chủ, Thạch cô nương đang đợi kìa.”

Có người hô lên.

Thạch Thanh Tuyền nghe thế thì liền đỏ mặt, liếc sang người vừa lên tiếng với ánh mắt hung dữ.

“Thạch cô nương, ngươi nghĩ sao?”

Lưu Tiêu nhìn Thạch Thanh Tuyền, cười hì hì.

“Được!'

Thạch Thanh Tuyền đỏ mắt, gật đầu nhẹ.

Lưu Tiêu lúc này mới mở miệng: “Bảng danh sách lần này có liên quan đến công pháp.”

Lời này vừa dứt thì ánh mắt của mọi người đều sáng lên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)