Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng (Dịch)

Chương 149: Ước chiến

Chương Trước Chương Tiếp

“Tên khó chơi Chu Vô Thị này không lẽ còn chưa tìm được viên Thiên Hương Đậu Khấu thứ ba đang nằm trong tay Tào Chính Thuần hay sao?”

Lưu Tiêu thấy phản ứng của Chu Vô Thị thì cũng đoán được có vẻ hắn còn chưa biết được việc Tào Chính Thuần nắm giữ một viên Thiên Hương Đậu Khấu.

Lưu Tiêu nghĩ một lát thì cũng hiểu ra.

Bởi vì bản thân nên đại chiến giữa Tào Chính Thuần cùng Chu Vô Thị diễn ra sớm hơn dự kiến, rất nhiều kế hoạch của Chu Vô Thị còn chưa được thực thi.

Đương nhiên là Chu Vô Thị sẽ không biết được chuyện Tào Chính Thuần đang giữ một viên Thiên Hương Đậu Khấu rồi.

Hơn nữa Lưu Tiêu còn biết, tình huống của Tố Tâm khá là đặc thù, cần tới tận ba viên Thiên Hương Đậu Khấu mới có thể sống khoẻ mạnh, nếu chỉ hai viên thì nàng sống lâu nhất được một năm mà thôi.

“Ba ngày sau, ta cùng ngươi đánh một trận, giải quyết ân oán hai mươi năm nay của chúng ta!”

“Nếu như Cổ Tam Thông ngươi thắng thì ta trả Tố Tâm lại cho ngươi.”

“Nhưng nếu thua thì ngươi đừng hòng gặp mặt Tố Tâm thêm một lần nào nữa, ngươi cũng phải đưa viên Thiên Hương Đậu Khấu kia cho ta để ta cứu sống Tố Tâm.”

Lúc này Chu Vô Thị từ từ mở miệng.

Thực tế, với tình yêu mà Chu Vô Thị dành cho Tố Tâm thì chắc chắn hắn không thể nào để Tố Tâm tiếp tục làm người sống thực vật được.

Tình yêu mà Chu Vô Thị dành cho Tố Tâm đã vượt qua toàn bộ rồi.

Có vài lời hắn nói đúng, hắn là người thật sự yêu Tố Tâm.

Việc Cổ Tam Thông lo lắng Chu Vô Thị sẽ làm tổn thương Tố Tâm chắc chắn sẽ không xảy ra.

Nhưng Chu Vô Thị quả thật là một tiểu nhân.

Đến bây giờ hắn còn không quên tính kế Cổ Tam Thông.

Chỉ cần hắn thắng là có thể khiến cho Cổ Tam Thông và Tố Tâm không gặp mặt nhau nữa rồi.

“Được! Ba ngày sau ta đánh với ngươi một trận!”

Cổ Tam Thông bằng lòng với không chút do dự nào.

Đánh nhau thật rồi, mặc dù là ba ngày sau nhưng người trong Thiên Cơ Lâu đều sôi nhào hết cả lên.

“Moá! đánh nhau thật rồi kìa!”

“Đại chiến khuynh thế, thật chờ mong.”

“Cổ Tam Thông tiền bối, chúng ta ủng hộ ngươi.”

Giờ phút này đừng nói là nhân sĩ giang hồ phổ thông, ngay cả một cao thủ Nửa Bước Đại Tông Sư như Thiên Cơ Lão Nhân cũng đang rất mong đợi.

Đám người Lộc Trượng Khách, Diệt Tuyệt Sư Thái, người của Minh Giáo, Loan Loan, Hầu Hi Bạch,... Đều đang rất mong chờ và kích động.

Việc hai cao thủ Đại Tông Sư giao phong gần như đã không còn xuất hiện trên giang hồ nữa rồi.

“Lâu chủ, ta cáo từ trước!”

Cổ Tam Thông ôm quyền chào Lưu Tiêu.

Hắn phải về phòng để tu luyện, tranh thủ đạt trạng thái tốt nhất để giao chiến với Chu Vô Thị.

“Được! Ngươi cứ an tâm chuẩn bị cho chiến đấu đi!”

Lưu Tiêu gật đầu, hắn cũng rất mong chờ trận đại chiến này diễn ra.

Chu Vô Thị cũng quay người ra ngoài để bàn giao cho thuộc hạ, kêu bọn hắn đưa Tố Tâm tới đây.

Trên thực tế hắn không hề khinh thị Cổ Tam Thông tý nào,

Hắn không chắc chắn ba ngày sau bản thân sẽ có thể chiến thắng được Cổ Tam Thông hay không, nên hắn không thể không an bài được.

Lỡ như hắn vô tình bị Cổ Tam Thông đánh chết thì Tố Tâm không đến mức gặp chuyện không may gì.

“Chờ mong, rốt cuộc có thể chứng kiến đại chiến của Đại Tông Sư rồi.”

Vi Tiểu Bảo hưng phấn cực độ.

Dù sao cũng không thể trách hắn được, trong Ngũ Cường Hoàng Triều thì chỉ có Đại Thanh Hoàng Triều là không có bất kỳ cao thủ Đại Tông Sư nào thôi.

Có duy nhất một vị cao thủ Nửa Bước Đại Tông Sư Ngao Bái mà thôi, nhưng cuối cùng cũng bị bọn hắn hợp lực giết chết.

“Lâu chủ, ngươi nghĩ ai sẽ thắng?”

Triệu Mẫn hỏi Lưu Tiêu.

Lời này vừa dứt thì cả Thiên Cơ Lâu an tĩnh lại, ai nấy đều nhìn Lưu Tiêu với ánh mắt mong đợi.

Lưu Tiêu lắc đầu: “Còn thời gian ba ngày lận mà, còn sớm lắm, không kết luận được đâu, nếu như bây giờ ta nói bất kỳ người nào thắng thì đều sẽ ảnh hưởng đến kết quả.”

Lưu Tiêu cũng đã từng đoán thầm, nếu như với công lực hiện tại thì khả năng cao là Cổ Tam Thông sẽ thua.

Nhưng ba ngày nói ngắn thì ngắn.

Nhưng với phòng tu luyện của Thiên Cơ Lâu thì đó đã bằng 150 ngày rồi, gần năm tháng trời.

Năm tháng, không ai biết rằng trong vòng năm tháng này Cổ Tam Thông sẽ bộc phá ra tiềm lực kinh khủng ra sao.

Vì thế nếu muốn đoán ai thắng thì đợi đến ba ngày sau mới rõ được.

“Lâu chủ, ngươi mau truyền vài tuyệt học cho cha ta đi, giúp hắn ba ngày sau đánh cho tên Lão Ô Quy Chu Vô Thị này khóc luôn.”

Lúc này Thành Thị Phi đi tới với vẻ lo lắng.

Thật ra hắn cũng không quá chắc Cổ Tam Thông sẽ chiến thắng.

Trong Thiên Cơ Lâu, Thượng Hải Quan Đường cùng Quy Hải Nhất Đao nghe thế thì quay lại nhìn Thành Thị Phi với ánh mắt hung tợn.

“Ngươi muốn chết à Thành Thị Phi, đó là hoàng thúc của ta đó, ngươi dám nói hắn là Lão Ô Quy thêm một lần nữa thì ta xé miệng của ngươi ra.”

Vân La quận chúa xù lông lên, tiếp tục vặn lỗ tai của Thành Thị Phi.

“Đừng làm rộn nữa, ta đang nói chính sự với lâu chủ mà.”

Thành Thị Phi bỗng nghiêm túc lên, thể hiện khí khái đàn ông của mình, đánh rớt tay của Vân La quận chúa.

Việc này khiến Vân La quận chúa ngẩn ngơ, nhìn Thành Thị Phi với ánh mắt ngây ngốc.

Lưu Tiêu lắc đầu: “Không lẽ ngươi không hiểu cha ngươi!”

“Hắn tự phụ cực kỳ, bản thân tự hào là Bất Bại Ngoan Đồng.”

“Lúc này nếu ta giúp hắn chẳng khác nào ta đang coi thường hắn cả, ngươi chỉ cần bình tĩnh để hắn an tâm chuẩn bị cho đại chiến sắp tới là được.”

Thành Thị Phi sửng sốt: “Được rồi!”

Hắn an tĩnh lại, không đùa giỡn với Vân La quận chúa nữa.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)