Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng (Dịch)

Chương 144: Yêu nguyệt đã từng thích một người

Chương Trước Chương Tiếp

“Lâu chủ, mau vạch trần!'

Có người hô to.

“Mong lâu chủ vạch trần tên Giang Biệt Hạc này, bắt hắn dù vừa ngồi lên vị trí Võ Lâm Minh Chủ xong vẫn phải bị đuổi xuống.”

“Mong lâu chủ công bằng, đừng bên trọng bên khinh như thế, đã nói những người khác thì phải nói Giang Biệt Hạc luôn.”

“Mong lâu chủ nhanh chóng vạch trần, nói những việc xấu xa của Giang Biệt Hạc làm ra, coi như hắn có là con rể của Lưu Hỉ thì cũng bị kéo xuống khỏi chức Võ Lâm Minh Chủ mà thôi.”

Lưu Tiêu cười ha ha: “Đừng vội! Ta nói ngay đây.”

“Nếu như những chuyện xấu mà Giang Biệt Hạc làm bị lộ ra thì sợ rằng Lưu Hỉ là người đầu tiên truy sát hắn đó.”

Nếu như mình đã thu Giang Ngọc Yến rồi thì ai sẽ đi trừng trị những tên cầm thú này đây, vậy thì để mình thay cho.

Sau lời vừa rồi thì tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu đều bắt đầu hứng thú.

“Lâu chủ, ngươi gợi lên sự hứng thú của ta rồi đó.”

“Lưu Hỉ sẽ giết Giang Biệt Hạc sao? Ý tưởng này tốt đó, cho chó cắn chó.”

“Giang Biệt Hạc to gan như thế sao? Hắn dám làm chuyện có lỗi với Lưu Hỉ.”

Đám người Vương Ngữ Yên đang giận dỗi khi nghe Lưu Tiêu lại sắp kể chuyện thì vội vàng chạy đến, người bưng trà, người rót nước, người thì nắn vai, tất cả đều có phần.

Đương nhiên Chung Linh chỉ cần làm linh vật là được rồi.

“Trước khi nói Giang Biệt Hạc thì phải nói về một người khác trước đã, Giang Phong!”

Giang Phong!

Lưu Tiêu nhìn xuống, phát hiện ở đây không ai biết Giang Phong là thần thánh phương nào cả.

Ngay cả những người từng trải như Thiên Cơ Lão Nhân cùng Cổ Tam Thông đều ngơ ngác.

Hắn chỉ đành giới thiệu: “Hai mươi năm trước, trên giang hồ có một nam tử tên là Giang Phong, người này được đánh giá là nam tử đẹp nhất thiên hạ.”

“Hình dung như thế nào cho chuẩn đây, chỉ biết lúc đó mọi người truyền tai nhau một câu nói về sắc đẹp của hắn: Hắn đứng cười dưới ánh tà dương, tà dương cũng như mất đi màu sắc.”

“Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song.”

“Hắn phong thần tuấn lãng, tính cách nhân hậu.”

“Mị lực của hắn có thể hạ gục bất kỳ nữ tử nào mà hắn gặp phải.”

“Không có một thiếu nữ nào là chống cự được trước nụ cười của Giang Phong cả.”

“Chỉ cần một cái cười mỉm chi thôi là hắn đã lấy được trái tim của một người thiếu nữ rồi.”

“Tất cả những cái trên đều là để diễn tả sự tuấn mỹ của Giang Phong.”

Lưu Tiêu vừa dứt lên thì Thiên Cơ Lâu bắt đầu xôn xao lên.

“Lâu chủ, ngươi có nói quá lên không thế.”

“Đây không phải là những tin đồn thất thiệt chứ.”

“Ta không tin, sao trên đời này lại có người đẹp trai hơn cả Vi Tiểu Bảo ta chứ.”

...

Hiện tại trong Thiên Cơ Lâu chỉ toàn là tiếng chất vấn.

Ngay cả đám người Vương Ngữ Yên cũng lắc đầu không tin, cảm thấy Lưu Tiêu chỉ nói quá lên thôi.

Lưu Tiêu lắc đầu: “Không khoa trương tý nào đâu!”

“Chờ sau khi ta nói những chiến tích của tên Giang Phong này ra thì các ngươi sẽ không còn nghi ngờ gì nữa.”

Tất cả yên tĩnh trở lại.

Lưu Tiêu nói: “Giang Phong này không chỉ là mỹ nam tử đẹp nhất thiên hạ, mà hắn còn có một người anh em kết nghĩa, chính là đại hiệp lợi hại nhất Cửu Châu thời bấy giờ, Thần Kiếm Vô Địch - Yến Nam Thiên.”

“Hắn còn có một thân phận khác chính là một phú hào giàu nhất một vùng, là một người có học thức nữa.”

Vi Tiểu Bảo gật đầu: “Muốn tiền có tiền, muốn chỗ dựa thì có chỗ dựa cực kỳ vững chắc, bản thân lại còn tuấn mỹ vô cùng, đây chính là hình mẫu lý tưởng của bất kỳ ai, Tước gia thừa nhận bản thân không đẹp bằng hắn.”

Người trong Thiên Cơ Lâu nghe thế thì nôn mửa liên tục.

“Người có tiền thường rất đẹp!”

Lâm Bình Chi cảm thán.

Nhớ khi hắn còn là công tử của Phúc Uy Tiêu Cục thì đi đến đâu mọi người đều khen hắn cả.

Lúc này Thiên Cơ Lão Nhân lên tiếng: “Tên Giang Phong này có bối cảnh tốt như thế thì đúng thật là nam thần tốt nhất trong lòng các thiếu nữ.”

Nói xong bỗng hắn đổi giọng: “Đáng tiếc, hồi trẻ ta khá nghèo.”

Cổ Tam Thông lúc này như nhớ ra điều gì đó.

“Thần Kiếm Vô Địch - Yến Nam Thiên?”

“Ta từng nghe qua người này, hắn là một vị Kiếm Đạo Đại Tông Sư, hào hùng cái thế, dũng mãnh vô địch...”

“Khi Kim Cương Bất Hoại Thần Công của ta đại thành thì ta đã định tìm hắn để khiêu chiến, tuy nhiên sau này bỗng ta nghe tin hắn đã tử vong nên mới không đi Liễu Châu nữa.”

Hắn tuy không biết Giang Phong nhưng đã từng nghe nói qua Yến Nam Thiên.

“Yên Nam Thiên vẫn chưa chết!”

Cổ Tam Thông sửng sốt: “Làm sao có thể thế được, lúc đó khắp Cửu Châu đều đồn ầm lên là...”

Lưu Tiêu cắt ngang: “Trạng thái của Yến Nam Thiên rất đặc thù, phải nói là nửa chết nửa sống.”

Khi nghe tới đây thì tất cả đều tò mò vô cùng, ai nấy đều cầu Lưu Tiêu kể tiếp.

Bọn hắn rất hiếu kỳ về Yến Nam Thiên, bởi vì đây chính là một vị cao thủ Kiếm Đạo Tông Sư, ngay cả chuyện của Giang Biệt Hạc bọn hắn cũng không quan tâm.

“Được rồi, chuyện của Yến Nam Thiên ta sẽ nói vào ngày khác, bây giờ quay trở lại Giang Phong đi.”

Lưu Tiêu lắc đầu, bây giờ hắn vẫn chưa muốn nói về Yến Nam Thiên.

“Có một lần Giang Phong đi ra ngoài thì bị Thập Nhị Tinh Tướng vây công, bản thân hắn bị trọng thương, sau đó được hai tỷ muội của Di Hoa Cung cứu giúp, mang về trị thương.”

“Sau nhiều ngày ở chung thì cả Yêu Nguyệt cùng Liên Tinh đều có cảm tình với tên Giang Phong này.”

Không ngờ hai vị cung chủ của Di Hoa Cung lại cùng thích một nam nhân.

Oanh!

Lưu Tiêu vừa dứt câu thì tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu như muốn nổ tung.

Đặc biệt là sau khi Lưu Tiêu liệt Yêu Nguyệt là người đứng đầu trên Tuyệt Sắc Bảng, danh tiếng của nàng đã lên một tầm cao mới.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)