“Đứng thứ 4 trên Tiềm Long Bảng, Đoạn Lãng.”
“18 tuổi, tu vi Tông Sư hậu kỳ.”
Thiên phú của Đoãn Lãng thực sự tốt hơn Bộ Kinh Vân.
Cả hai nếu được bồi dưỡng như nhau thì chắc chắn Bộ Kinh Vân sẽ kém Đoạn Lãng một tý.
Dù sao trong nguyên tác thì gia hoả này hoàn toàn không có tài nguyên tu luyện cùng với sự bồi dưỡng bằng Bộ Kinh Vân và Nhiếp Phong, nhưng vẫn có thể đuổi theo kịp hai người.
Cuối cùng hắn còn dựa vào trí tuệ của mình để giết chết Đế Thích Thiên, trở thành đại boss cuối cùng của Phong Vân.
“Đứng thứ 3 trên Tiềm Long Bảng, Lý Tầm Hoan.”
“28 tuổi, tu vi Nửa Bước Tông Sư.”
Đến lượt tên của Lý Tầm Hoan vang lên thì sắc mặt của mọi người hơi quỷ dị một tý.
Rất nhiều người đảo mắt liên tục, đang suy tư vì sao một người đã 27 tuổi rồi nhưng tu vi chỉ mới là Nửa Bước Tông Sư lại có thể đứng thứ 3 trên Tiềm Long Bảng.
Loại tu vi này thật sự khiến những người trên Tiềm Long Bảng rất mất mặt.
Lý Tầm Hoan ngẩn ngơ, không ngờ bản thân lại có tên trên bảng, lại còn đứng thứ 3 nữa.
Chính hắn cũng cảm thấy tu vi của mình nếu được đặt lên Tiềm Long Bảng thì chỉ có thể khiến người trên Tiềm Long Bảng mất mặt mà thôi.
Người luôn tiêu sái như hắn lúc này cũng hơi không khống chế được cảm xúc của mình.
Bầu không khí quỷ dị này lan tràn khắp Thiên Cơ Lâu.
Giờ phút này không ai nói cũng không ai hỏi gì cả.
“Lâu chủ, ngươi có lộn cái gì không thế!”
Cuối cùng chính bản thân Lý Tầm Hoan là người lên tiếng hỏi đầu tiên.
Ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người của Lưu Tiêu, ai cũng muốn xem thử xem hắn sẽ giải thích ra sao.
Thực tế khi Lưu Tiêu thấy thứ hạng của Lý Tầm Hoan cao như vậy thì cũng rất bất ngờ.
Thứ hạng này quá cao, không logic tý nào cả.
Dù sao thứ hạng này chính là để chỉ người có thiên phú cao thứ ba trên khắp Cửu Châu, dù có tu luyện công pháp rác rưởi ra sao thì cũng không thể 27 tuổi nhưng chỉ mới là Nửa Bước Tông Sư được.
Nhưng sau khi Lưu Tiêu nhìn kỹ lại tư liệu của Lý Tầm Hoan thì hoàn toàn hiểu rõ.
Sau khi gia hoả Lý Tầm Hoan này đem biểu muội của mình là Lâm Thi Âm tặng cho Long Khiếu Vân thì chính bản thân hắn đã tự dằn vặt mười năm trời.
Trong mười năm này ngày nào hắn cũng mượn rượu để giải sầu.
Cơ thể hắn sắp sụp đổ tới nơi rồi chứ đừng nói tăng cao tu vi.
Hắn có thể bình ổn tu vi của bản thân ở Nửa Bước Tông Sư đã là một kỳ tích rồi.
Lưu Tiêu lắc đầu: “Không sai gì đâu, thiên phú của ngươi thật sự đứng thứ ba trên khắp Cửu Châu.”
Hắn không muốn xát muối lên vết thương của Lý Tầm Hoan nữa.
Hắn đã thấy được sau khi giết Long Khiếu Vân thì Lý Tầm Hoan dần dần mở được khúc mắc rồi.
Những chuyện quá khứ không nên nói thì tốt hơn.
Nhưng Lưu Tiêu vẫn nhìn chằm chằm Lý Tầm Hoan rồi lên tiếng: “Nếu như sau này ngươi chăm chú tu luyện thì chắc chắn sẽ toả ra hào quang kinh thiên động địa.”
Còn một điểm nữa, Nội Công Tâm Pháp mà Lý Tầm Hoan tu luyện cũng không cao thâm gì.
Tuy Tiểu Lý Phi Đao là thần kỹ mà Lưu Tiêu tôn sùng nhất trong nguyên tác, bởi vì nó cực kỳ giống tu chân.
Nhưng nó lại không phụ trợ gì cho việc tu luyện nội lực cả.
Thiên Cơ Lâu đã đưa ra lý do, Tiểu Lý Phi Đao thiên về tăng cường lực lượng tinh thần hơn.
Đây là người duy nhất nắm giữ và sử dụng lực lượng của tinh thần, thiên phú sao có thể tầm thường được.
“Được! Vậy sau này ta sẽ cố gắng tu luyện.”
Nói xong Lý Tầm Hoan lại ực một hớp rượu.
Tuy nhìn có vẻ như y đang nói đùa nhưng với tính cách trọng tình trọng nghĩa của Lý Tầm Hoan, thêm việc y coi Lưu Tiêu là ân nhân thì chắc chắn đây là một lời khẳng định chắc như đinh đóng cột.
Y thực sự muốn tu luyện nghiêm túc.
Nhưng khi Lưu Tiêu thấy một màn này thì hơi đau răng.
Tên gia hoả Lý Tầm Hoan này thậm chí còn uống rượu khoẻ hơn cả Tiêu Phong nữa.
Tiêu Phong uống rượu là uống đến no thì thôi.
Còn Lý Tầm Hoan thì chỉ cần nói một câu là uống một ngụm.
“Trước tiên ngươi cai rượu đi đã!”
Lưu Tiêu nói một cách đau răng.
Lời này vừa dứt thì ai nấy trong Thiên Cơ Lâu đều cười vang, không ai ở đây là không biết Lý Thám Hoa nghiện rượu như mạng.
Hảo huynh đệ của y là A Phi không biết đã khuyên biết bao nhiêu lần.
“Được!”
Một tia xấu hổ hiện lên trên mặt của Lý Tầm Hoan sau đó liền biến mất ngay, y thực sự hạ chén rượu trong tay xuống.
“Đứng thứ 2 trên Tiềm Long Bảng, Nhiếp Phong.”
“18 tuổi, tu vi Nửa Bước Đại Tông Sư.”
Ở phía trước đã có vài tên biến thái sẵn rồi nên khi tới Nhiếp Phong thì mọi người không quá bất ngờ.
Đứng thứ 2 trên Tiềm Long Bảng thì đương nhiên phải có tu vi Nửa Bước Đại Tông Sư rồi, đó không phải là chuyện đương nhiên sao?
“Đứng đầu Tiềm Long Bảng, Thạch Phá Thiên.”
“17 tuổi, tu vi Đại Tông Sư sơ kỳ.”
Ùng ùng...
Tu vi của Thạch Phá Thiên thực sự đã khiến tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu run nhẹ, có người còn té khỏi ghế.
Ba chữ Đại Tông Sư như một tia sét đánh thẳng vào đầu óc bọn họ vậy, khiến lòng của tất cả mọi người nổi lên sóng to gió lớn.