“Đây là Trình Anh à, mong lâu chủ có chút liêm sỉ đi.”
“Má! Lâu chủ không chỉ lòng dạ hiểm độc bây giờ lại còn phát rồ nữa.”
“Thiên hạ lại có người vô liêm sỉ như thế sao, loại tiếng xấu này để ta gánh cho, ta không sợ.”
“Vô sỉ lão tặc, đừng mạo phạm giai nhân người ta.”
“Lâu chủ, mong rằng ngươi hãy làm người!”
Vi Tiểu Bảo ước ao vô cùng: “Cuộc đời lâu chủ thật sự quá may mắn, ngay cả ta cũng không muốn làm Tước gia nữa để gia nhập vào Thiên Cơ Lâu.”
Thiên Cơ Lão Nhân: “Trời, lâu chủ quả thật là không biết xấu hổ, lại thu nhiều nữ tử trên Tình Nhân Bảng và Tuyệt Sắc Bảng như vậy vào Thiên Cơ Lâu.”
Khuôn mặt Trình Anh đỏ lên, không biết làm thế nào trước lời nói của Lưu Tiêu.
“Tiểu nữ tử Trình Anh, bái kiến lâu chủ.”
Nhưng nàng vẫn chào hỏi lại Lưu Tiêu vô cùng lễ phép.
Nếu là người khác thì sợ rằng nàng đã coi người đó là phường du côn sau đó thu thập rồi.
Sau khi chào hỏi xong thì Lưu Tiêu cũng quay lại công bố bảng danh sách.
“Đứng thứ 9 trên Tiềm Long Bảng, Trương Vô Kỵ.”
“19 tuổi, tu vi Tông Sư sơ kỳ.”
Đám người Minh Giáo vui mừng vô cùng.
Bạch Mi Ưng Vương còn hào sảng tới mức mời tất cả mọi người ở đây một bầu rượu.
Tiểu Chiêu kích động vô cùng, cầm tay Trương Vô Kỵ lên: “Công tử, ngươi lên bảng rồi kìa.”
Một màn này khiến vô số người trong Thiên Cơ Lâu kêu rên.
“Đứng thứ 8 trên Tiềm Long Bảng, Kiếm Thần.”
“18 tuổi, tu vi Nửa Bước Đại Tông Sư.”
Khủng bố!
Yêu nghiệt!
Tu vi của Kiếm Thần vừa được công bố thì có rất nhiều người bị choáng váng ngay tại chỗ.
Mười tám tuổi mà đã là cao thủ Nửa Bước Đại Tông Sư, quả thật là không khác nào thần thoại sống cả.
Trong Thiên Cơ Lâu ai nấy đều hít một hơi thật sâu.
Những người vừa lên Tiềm Long Bảng như A Phi, Kinh Vô Mệnh cùng Trương Vô Kỵ đều phục rồi, ai cũng bị giật mình với tu vi của Kiếm Thần.
Đương nhiên nếu như bọn hắn biết sư tôn của Kiếm Thần là thần thoại sống trên võ lâm, Vô Danh thì bọn họ sẽ không ngạc nhiên thế này.
“Với sự khủng bố của mình thì một con heo vào tay Vô Danh hắn cũng có thể bồi dưỡng cho nó thành cao thủ.”
“Má ơi! Các ngươi có ai nghe nói tới tên biến thái Kiếm Thần này chưa.”
Có người hỏi thăm nhưng không ai đáp lại cả.
“Muốn biết tin tức của Kiếm Thần thì có thể bỏ tiền ra mua, lâu chủ có bán này!”
Lưu Tiêu nhân cơ hội quảng cáo một tý.
Nhưng lần này không ai muốn mua cả.
Hiển nhiên bọn họ đều biết rằng có thể bồi dưỡng ra một quái vật như thế thì đằng sau chắc chắn phải có một thế lực chèo chống.
Thế lực đó chắc chắn không phải loại tầm thường.
“Đứng thứ 7 trên Tiềm Long Bảng, Tiêu Phong.”
“29 tuổi, tu vi Tông Sư hậu kỳ.”
Tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu lại tiếp tục bị chấn động, vô số người hoảng sợ.
“Đậu xanh, chỉ mấy ngày ngắn ngủi mà Tiêu Phong đại hiệp đã đột phá lên Tông Sư hậu kỳ rồi à.”
“Mẹ ơi, Tiêu Phong cắn thuốc hay sao thế, tốc độ này thât sự quá nhanh.”
“Khủng bố! Qua đó có thể thấy được những con lừa trọc trong Thiếu Lâm Tự kia rốt cuộc đã trì hoãn thiên phú của Tiêu đại hiệp bao nhiêu lâu.”
Bọn hắn giật mình không phải bởi thứ hạng của Tiêu Phong, mà là do tu vi của hắn.
Phải biết rằng khi vừa đặt chân vào Thiên Cơ Lâu thì Tiêu Phong mới chỉ là Tông Sư sơ kỳ.
Nhưng mới chỉ trải qua vài ngày thôi mà Tiêu Phong đã tấn thăng lên Tông Sư hậu kỳ rồi.
Với tốc độ này thì sợ rằng không bao lâu nữa thế gian lại có thêm một vị cao thủ Đại Tông Sư xuất thế.
Thượng Quan Kim Hồng là người đã từng giao thủ với Tiêu Phong thì cũng giật mình không ngớt.
Nếu giao thủ lại một lần nữa thì sợ rằng người chỉ điểm sẽ là Tiêu Phong mất.
Lưu Tiêu cũng không quá bất ngờ.
Sau bản thân khi truyền thụ những nội công tuyệt đỉnh như Dịch Cân Kinh cho hắn thì tu vi của Tiêu Phong đã tăng nhanh như cưỡi tên lửa rồi, may mà mấy ngày này hắn không ở Thiên Cơ Lâu, không thể tu luyện được, bằng không thì hắn còn có tu vi kinh khủng hơn cả Kiếm Thần.
Lúc đó sẽ không xấu hổ như bây giờ, tuy thiên phú cao hơn nhưng tu vi lại không bằng.
Thiếu Lâm Tự lại bị lôi ra mắng cho một trận.
“Đứng thứ 6 trên Tiềm Long Bảng, Vương Ngữ Yên.”
“17 tuổi, tu vi Nhất Lưu.”
Việc Vương Ngữ Yên lên bảng cũng mang đến oanh động không nhỏ.
Những người đến Thiên Cơ Lâu vào những ngày đầu đều biết rằng lúc đó nàng chỉ là một người bình thường.
Nhưng chỉ qua vài ngày ngắn ngủi nàng lại thành một cao thủ Nhất Lưu rồi.
Thiên phú như thế quả thật là kinh hãi thế tục.
Vương Ngữ Yên sửng sốt, nhưng sau đó cũng nở nụ cười,
“Tỷ tỷ, ngươi thật lợi hại!”
“Tỷ tỷ quá tuyệt vời!”
Đám người Chung Linh cùng Mộc Uyển Thanh cao hứng dùm Vương Ngữ Yên.
“Đứng thứ 5 trên Tiềm Long Bảng, Bộ Kinh Vân.”
“18 tuổi, tu vi Nửa Bước Đại Tông Sư”
Sự xuất hiện của Bộ Kinh Vân cũng khiến Thiên Cơ Lâu giật mình.
Giờ khắc này không ai hoài nghi tuyên bố trước đó của Thiên Cơ Lâu cả, những vị có thứ hạng cao hoàn toàn có thể trở thành Võ Thánh.
Má ơi, chỉ mười tám, mười chín tuổi mà đã có tu vi Nửa Bước Đại Tông Sư rồi thì sau này không trở thành Võ Thánh mới lạ.
Điều làm bọn hắn tiếc hận nhất là bọn hắn chưa từng nghe qua cái tên Bộ Kinh Vân lần nào.