Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng (Dịch)

Chương 118: Độc phụ

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn thấy bộ dạng cầu khẩn này của các võ lâm nhân sĩ thì Lưu Tiêu vô cùng thoải mái.

Ngay cả người hung ác như Diệt Tuyệt Sư Thái cũng phải trợn tròn mắt trông chờ mình, cảm giác sảng khoái vô cùng.

Lưu Tiêu nói: “Một thân phận khác của Lâm Tiên Nhi chính là Mai Hoa Đạo.”

“Nếu muốn cưới nàng thì nhất định phải giết Mai Hoa Đạo.”

“Nhưng sau khi giết Mai Hoa Đạo thì Lâm Tiên Nhi cũng chết rồi, vậy các ngươi cưới ai bây giờ?”

“Thế không phải là nàng đang trêu đùa võ lâm hào kiệt thì là gì?”

Lý Tầm Hoan đứng lên đầy kinh ngạc: “Cái gì? Lâm Tiên Nhi chính là Mai Hoa Đạo sao?”

Một khắc sau tất cả bí ẩn trong lòng hắn đã được giải đáp, tất cả sự kiện cũng đã xâu chuỗi lại, hắn đã xác định được Lưu Tiêu có nói dối hay không rồi.

“Độc phụ ác độc này!”

A Phi cắn răng!

Trước kia khi Lý Tầm Hoan bị vu oan thành Mai Hoa Đạo, tuy Lưu Tiêu đã nói đó là do Long Khiếu Vân hãm hại nhưng trong lòng bọn hắn vẫn còn nhiều câu hỏi chưa được giải quyết.

Nhưng giờ đây khi Lưu Tiêu công bố Lâm Tiên Nhi chính là Mai Hoa Đạo thì bọn họ đã hiểu ra tất cả.

Trong Thiên Cơ Lâu ai cũng chảy hết cả mồ hôi hột.

Nếu thật sự cưới một độc phụ như thế về làm vợ thì sợ rằng ngày nào cũng sẽ có một cái sừng mới trên đầu.

Nói không chừng có thể trở thành như phó bang chủ của Cái Bang, Mã Đại Nguyên.

Vừa rồi nhắc nhở mà các ngươi không chịu nghe, giờ hối hận chưa!

Một màn này khiến cho Diệt Tuyệt Sư Thái thống khoái vô cùng.

“Kỹ nữ đáng chết này, không ngờ nàng lại dám đùa bỡn cả võ lâm Cửu Châu trong lòng bàn tay!”

Vẻ mặt Tả Lãnh Thiền đen lại!

Thái Tử Đại Tống lúc này cũng đã xanh hết cả mặt, vội vàng hô Tứ Đại Danh Bổ trở về.

“Truyền việc này ra khắp võ lâm cho ta, ta muốn đập nát hết thanh danh của tiểu kỹ nữ này.”

Triệu Mẫn cười nhạt, nàng hơi ghét Lâm Tiên Nhi một chút.

“Tiểu kỹ nữ này chết chắc rồi, nếu việc nàng là Mai Hoa Đạo được truyền ra thì quan phủ chắc chắn sẽ nhúng tay vào.”

Vi Tiểu Bảo thẹn quá thành giận.

Vừa rồi chính hắn và một vài tên khác là sung nhất, để giờ đây nhục nhã nhất cũng là những người bọn hắn.

“Moá! May mà ta khống chế được bản thân, nếu khống sợ rằng thanh danh, khí tiết tuổi già khó mà giữ được rồi.”

Lời của Thiên Cơ Lão Nhân khiến cho Tôn Tiểu Hồng đứng phía xa phải trợn mắt liên tục.

Người gia gia này càng lúc càng không đứng đắn.

“Quả nhiên mụ mụ nói đúng! Nữ nhân càng đẹp thì càng giỏi lừa người!”

Trương Vô Kỵ thấy hơi mất mặt một tý,

Bản thân mém tý nữa là không thể kiềm được rồi.

Một khắc sau thì hắn khựng lại, vì hắn thấy Chu Chỉ Nhược lúc này đang xoa vai cho lâu chủ Thiên Cơ Lâu.

Chu Chỉ Nhược muội muội không nhận ra ta sao?

Lưu Tiêu nhìn mọi người trong Thiên Cơ Lâu với vẻ mặt vui mừng, nói tiếp: “Không chỉ như thế thôi đâu!”

“Nếu như trong võ lâm này có một bảng danh sách như Đãng Phụ Bảng, thì Lâm Tiên Nhi hoàn toàn có thể đứng nhất, ngay cả Khang Mẫn cũng khó mà so bì được.”

“Chắc cũng chỉ có Nhan Doanh ở Nguyên Châu, người được xưng là máy thu gặt đại lão mới có thể sánh vai với nàng!”

Đùng đùng!

Đám người Thái Tử Đại Tống, Vi Tiểu Bảo, Tả Lãnh Thiền bỗng cảm giác như có ai vừa đánh mặt mình một cái vậy đau rát vô cùng.

Mỹ nữ thứ hai trên Tuyệt Sắc Bảng vậy mà lại bị Thiên Cơ Lâu nhận xét như thế.

Với thân phận của bọn hắn thì có thể không quan tâm đối phương là người tốt hay ác, nhưng nhất định phải trung trinh.

Trong Thiên Cơ Lâu ai nấy đều há to mồm kinh ngạc.

Nhưng không ai quan tâm đến Nhan Doanh, máy thu gặt đại lão mà Lưu Tiêu vừa nhắc tới cả.

Dù sao ở Trung Châu này không ai biết đến nàng.

Lần này ngay cả Vương Ngữ Yên cùng Chu Chỉ Nhược đều trợn mắt há mồm, cùng nhau lộ ra thần sắc chán ghét.

Lưu Tiêu tiếp tục nói: “Lâm Tiên Nhi này tâm cơ rất âm trầm, không chịu cảnh tầm thường.”

“Vì thu được quyền thế cùng danh vọng nàng đã dùng sắc đẹp của mình để trao đổi với vô số võ lâm hào kiệt, đáp ứng nhu cầu của nhau.”

“Long Khiếu Vân, Điền Thất, Triệu Chính Nghĩa, Thượng Quan Kim Hồng, Kinh Vô Mệnh,... Đều là những người đã từng giao dịch với nàng.”

Quá khứ của Lâm Tiên Nhi khiến mọi người giật mình liên tục.

Sau đó mọi người như bừng tỉnh, định thần lại.

Hèn chi khi nãy vị đại lão Thượng Quan Kim Hồng này lại ngồi yên không có bất kỳ hành động nào, thì ra là đã biết rõ bản tính của Lâm Tiên Nhi từ trước rồi.

Thượng Quan Kim Hồng cùng Kinh Vô Mệnh liếc nhau, tuy cả hai không biết mình là bố con nhưng ai cũng đều thấy xấu hổ.

“Không ngờ... Lâm Tiên Nhi này Tước gia không có phúc hưởng!”

Vi Tiểu Bảo tặc lưỡi, thầm trách xui xẻo.

“Võ lâm của Cửu Châu các ngươi loạn thật!”

Cưu Ma Trí nhịn không được mà mở miệng, ngay cả hắn cũng bị doạ sợ.

“Moá! Lâu chủ thật tốt!”

“Đúng thế, nếu lâu chủ không nói những thông tin này ra thì sợ rằng sẽ có một đại hiệp nào đó trúng chiêu rồi.”

“Lâu chủ, sao ngươi lại đưa người như vậy vào Tuyệt Sắc Bảng thế.”

“Xui, không ngờ ta lại ở cùng một bảng danh sách với người như vậy!”

Triệu Mẫn cũng bắt đầu thấy ghê tởm,

Lưu Tiêu nói: “Đây không phải lỗi của ta.”

“Bởi vì ta cũng đã nói rồi, Tuyệt Sắc Bảng không hề quan tâm đến bất kỳ thứ gì khác ngoài sắc đẹp cả.”

“Nhưng ta nghĩ rằng chắc Lâm Tiên Nhi cũng sắp không còn trên đời nữa đâu.”

Mai Hoa Đạo làm nhiều việc ác, hại không ít người.

Bây giờ thân phận bị lộ, sợ rằng nàng sẽ không có kết quả tử tế gì.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)