Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng (Dịch)

Chương 115: Thần tăng muốn xuất sơn

Chương Trước Chương Tiếp

Tên Không Văn này chính là một trong bốn Thần Tăng của Thiếu Lâm Đại Nguyên.

Không Kiến Thần Tăng, người thu Thành Côn làm đồ đệ và bị Tạ Tốn hại chết chính là lão đại của hắn, nói hắn không biết thân phận của Thành Côn thì ai mà tin?

Vậy mà hắn lại còn bị Thành Côn khống chế để uy hiếp Thiếu Lâm nữa chứ, đây không phải là làm trò cười cho thiên hạ sao.

Huống hồ bây giờ Thiếu Lâm Đại Nguyên vẫn còn ba nhân vật tồn tại kinh khủng đang toạ trấn.

Đây chính là ba vị cao tăng Độ Ách, Độ Nan, Độ Kiếp, ai nấy đều là cao thủ Nửa Bước Đại Tông Sư.

Chỉ bằng một tên Thành Côn nho nhỏ cũng muốn làm mưa làm gió ở Thiếu Lâm sao? Nói ra không biết có bao nhiêu người tin tưởng.

“Việc này không phải lỗi của ngươi, không cần tự trách như thế.”

Độ Ách đỡ Không Văn phương trượng lên.

Độ Nan nói: “Chỉ có thể trách do Thành Côn quá vô năng mà thôi, lại để cho kế hoạch bại lộ, bị Bắc Cái - Hồng Thất Công đánh chết.”

“Bằng không thì qua lần này chắc chắn Minh Giáo đã bị tiêu diệt rồi!”

Khi nói những lời này thì khuôn mặt của Độ Nan dữ tợn vô cùng, đâu còn dáng vẻ của một cao tăng đắc đạo nữa.

Nếu như lời nói bây giờ của hắn bị lộ ra thì chắc chắn toàn bộ võ lâm sẽ chấn động.

Không ngờ Thiếu Lâm Đại Nguyên lại thật sự biết rõ một loạt âm mưu của Thành Côn, và qua lời của Độ Nan thì ta có thể thấy có vẻ thù hận của Minh Giáo cùng Thiếu Lâm không chỉ bắt nguồn từ việc Tạ Tốn đánh chết Không Kiến Thần Tăng thôi đâu.

Năm đó Dương Đỉnh Thiên hoành hành khắp võ lâm của Đại Nguyên Hoàng Triều, gần như vô địch.

Ngoại trừ Trương Tam Phong của Võ Đang ra thì Dương Đỉnh Thiên gần như không hề có địch thủ.

Lúc đó cũng là lúc ba vị cao tăng của Thiếu Lâm là Độ Ách, Độ Nan, Độ Kiếp đang ra ngoài, cả ba vô tình chạm trán Dương Đỉnh Thiên, hai bên bắt đầu đại chiến.

Trong trận đại chiến đó thì ba người Độ Ách bị Dương Đỉnh Thiên đánh tới mức trọng thương, trốn thoát vô cùng chật vật.

Không chỉ thế, riêng Độ Ách còn bị Dương Đỉnh Thiên đánh mù một con mắt, từ đây trở thành Độc Nhãn Long.

Từ đó cả ba vô cùng hận Dương Đỉnh Thiên với Minh Giáo của hắn, lúc nào cũng nghĩ cách giết Dương Đỉnh Thiên, diệt Minh Giáo để giải mối hận trong lòng.

Sau khi Dương Đỉnh Thiên tử vong do bị Thành Côn làm cho tẩu hoả nhập ma trong một lần ngoài ý muốn, ba người vẫn chưa cam lòng, bọn hắn vẫn còn muốn diệt nốt Minh Giáo.

Từ đó bọn hắn mới ăn nhịp với Thành Côn, phái Không Kiến đi thu y.

Tất cả cao tầng ở đây ai nấy đều biết thân phận của Thành Côn cả, ai cũng phối hợp với kế hoạch của y để huỷ diệt Minh Giáo.

Bọn họ chỉ không ngờ bỗng đâu ra một thế lực tên Thiên Cơ Lâu xuất hiện, vạch trần một loạt âm mưu của Thành Côn, khiến cho không có cái nào thành công cả.

“Sư đệ cẩn thận!”

Nghe được lời của Độ Nan thì Độ Ách biến sắc, vội vàng nhắc nhở đối phương.

“Mạng lưới tình báo của Thiên Cơ Lâu không có bất kỳ dấu vết nào, coi chừng bọn hắn đang thám thính.”

Con mắt duy nhất của Độ Ách loé lên một ánh sáng, thậm chí hắn còn cảnh giác với mọi vật xung quanh.

Hắn bị năng lực tình báo của Thiên Cơ Lâu doạ sợ luôn rồi, nếu như ba người bọn hắn đều bị Thiên Cơ Lâu vạch trần thì từ nay Thiếu Lâm sẽ không còn mặt mũi nào trên giang hồ luôn.

Không Văn nói: “Ba vị sư thúc, việc này nên xử trí ra sao mới có thể lấy lại danh dự cho Thiếu Lâm ta.”

Thiếu Lâm bắt buộc phải lên tiếng trong chuyện này mới được, nếu không thì danh dự sẽ bị huỷ hoại hết.

Thiếu Lâm của Đại Tống còn phải đem phương trượng đánh chết mới có thể vãn hồi lại một tý danh dự mà.

Đặc biệt là những hoà thượng thích sĩ diện hão như bọn họ thì càng không thể im lặng được.

Phải biết rằng gần đây tiền nhang đèn của bọn hắn đã vơi đi một nửa rồi.

Không có tiền thì khó mà mua đồ phụ trợ tu luyện.

Dựa theo đà này thì Thiếu Lâm sẽ thực sự xuống dốc.

Độ Kiếp lên tiếng: “Ba người lão nạp lánh đời đã lâu, thế nhân sắp quên mất chúng ta luôn rồi.”

Giờ khắc này khí thế Nửa Bước Đại Tông Sư hiện rõ trên người Độ Kiếp.

Giang hồ là gì?

Giang hồ không phải là nơi nắm đấm ai to thì người đó nói đúng sao!

Muốn giải quyết vấn đề của Thiếu Lâm thì chỉ cần đủ mạnh, địch nhân sẽ khuất phục thôi, thế thì không có ai dám nói ra nói vào nữa rồi.

“Lời ấy của sư đệ có lý!”

Việc Thiếu Lâm Đại Nguyên có ba vị Nửa Bước Đại Tông Sư được truyền ra ngoài thì ai dám nói gì bọn họ nữa.

Đến lúc đó chắc chắn Thiếu Lâm sẽ lại hưng thịnh.

Trước đây bọn hắn vì không muốn mất mặt nên chỉ âm thầm hành sự.

Nhưng Thiên Cơ Lâu đã làm tới bước này thì bọn họ cũng không ẩn nấu tiếp làm gì nữa, trực tiếp xuất sơn.

“Thiên Cơ Lâu vu oan Thiếu Lâm, cần đưa ra một câu trả lời hợp lý cho Thiếu Lâm ta!”

Độ Ách tuyên bố một cách vô sỉ.

Thứ bọn hắn rành nhất là gì, không phải là nói dối không chớp mắt sao?

Nếu như Thiếu Lâm nói Thiên Cơ Lâu vu oan thì đó chính là vu oan.

Cái gì?

Các ngươi không thừa nhận ư?

Vậy thì đánh với ba chúng ta một trận, nếu thua thì là các ngươi vu oan Thiếu Lâm.

“Việc này bắt nguồn từ Thiên Cơ Lâu, cũng nên chấm dứt tại Thiên Cơ Lâu!”

Hai mắt của Độ Ách toả sáng, khí cơ Nửa Bước Đại Tông Sư bắn thẳng lên trời, khiến Không Văn không thể không lui lại.

Dù thế Không Văn không giận mà còn vui mừng vô cùng.

“Ba vị sư thúc muốn xuất sơn sao? Trời không tuyệt Thiếu Lâm ta.”

Năm đó ba người Độ Ách bị Dương Đỉnh Thiên đánh tới mức tự kỷ, lui về cấm địa sau đó cả ba không còn xuất sơn một lần nào nữa.

Trừ những cao tầng của Thiếu Lâm ra thì không ai biết Thiếu Lâm Đại Nguyên vẫn còn ba vị cao tăng đời chữ Độ còn sống ở thế gian cả.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)