“Không vui, không có lông, không đẹp không đẹp, mấy đứa các ngươi lớn lên quá xấu xí, thật sự không bằng khỉ cái mê người trên Hoa Quả Sơn.” Sau khi Tôn Ngộ Không đùa giỡn đơn giản một lần cảm thấy không vui cho lắm lại quay người tiến vào trong vườn đào.
Thời gian nửa nén nhang, cây đào trong vườn đào đã có vài câu ngay cả gốc cũng bị bứt sạch. Sau khi Tôn Ngộ Không thắng lợi trở về đi ra, nhìn thấy Thất Tiên Nữ vẫn còn bị ghim chặt giữa không trung đó không khỏi cười càng tươi hơn.
“Mấy tỷ tỷ, xin lỗi nhé, chủ yếu là được người nhờ vả, đặc tội rồi, ôi!”
Tôn Ngộ Không trông có vẻ hơi khó xử, im lặng một lúc rồi nói tiếp: “Hắn từng nói quần áo trên người mấy vị đều là bảo vật, tuy rằng ta không thích nhìn loại con gái xấu xí khó coi như các ngươi nhưng có tiền kiếm, ai lại không kiếm chứ?”
Tôn Ngộ Không híp mắt, nhẹ nhàng thổi khí với Thất Tiên Nữ, lập tức có một cơn gió tà ma thổi tới cuốn bay sạch toàn bộ quần áo sát thân trên người các nàng. Trong lúc nhất thời, Thất Tiên Nữ biến thành bảy cô gái trần như nhộng, quần áo cũng bay vào trong tay Tôn Ngộ Không cùng với cơn gió yêu ma đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây