Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng (Dịch)

Chương 111: Bí mật mà thiếu lâm không muốn ai biết

Chương Trước Chương Tiếp

Vẻ mặt của Diệt Tuyệt Sư Thái khó coi vô cùng.

Tuy nàng rất muốn diệt Minh Giáo nhưng khi biết năm lần bảy lượt bản thân đều bị tên cẩu tặc Thành Côn kia lợi dụng thì nàng cũng không thoải mái gì.

Cũng bởi vì thế mà hiện nay những Đại Môn Phái ở Đại Nguyên Hoàng Triều gần như đã trở thành trò cười cho khắp giang hồ rồi.

Đám người Trương Vô Kỵ tái xanh cả mặt, ai nấy cũng cố gắng hít thật sâu để bình tĩnh.

May mà bản thân cẩn thận, chạy đến Thiên Cơ Lâu để mua tình báo, còn nhờ lâu chủ Thiên Cơ Lâu tuyên bố âm mưu của Thành Côn trước mặt mọi người.

Nếu không một khi để kế hoạch của Thành Côn thành công thì Minh Giáo sẽ đối mặt với toàn bộ lực lượng của Cái Bang trên khắp giang hồ, thế thì chỉ còn một con đường chết.

“Những con lừa trọc Thiếu Lâm này, đầu óc bọn hắn toàn là nước hay sao thế?”

“Lần trước lâu chủ đã vạch trần bộ mặt thật của Thành Côn rồi, sao bọn hắn lại còn dám nhận Thành Côn vào chùa nữa vậy, lại còn bị hắn khống chế nữa chứ.”

Bạch Mi Ưng Vương vốn là người tính khí nóng nảy, khi nghe thế thì lớn tiếng chửi Thiếu Lâm của Đại Nguyên.

Lưu Tiêu cũng lên tiếng: “Thành Côn gia nhập vào Thiếu Lâm đã được vài chục năm, hắn đã khống chế được không ít cao tầng của Thiếu Lâm rồi.”

“Lần trước tuy ta đã vạch trần thân phận thật của hắn nhưng thực ra không có tác dụng gì nhiều.”

“Trên thực tế thì ngay cả phương trượng của Thiếu Lâm cùng những trưởng lão kia đều đã biết Viên Chân là Thành Côn từ lâu.”

“Người mà bọn hắn gạt chỉ là người ngoài mà thôi.”

Nếu người ta đã trả tiền thì Lưu Tiêu cũng cố gắng giải thích.

“Hơn nữa lần này Thành Côn đã hạ quyết tâm, làm quyết liệt luôn, thế nên hắn trực tiếp khống chế phương trượng của Thiếu Lâm, bọn họ không thể không nghe lệnh của hắn được.”

“Với lại ngươi nghĩ thử xem, Minh Giáo cùng Thiếu Lâm cũng có không ít ân oán với nhau, bọn họ thật sự muốn diệt Minh Giáo các ngươi đó.”

“Thành Côn chỉ là 1 đòn bẩy thôi, 1 người cùng mục đích với bọn họ.”

Lúc này Lưu Tiêu bật mí một bí mật mà Thiếu Lâm không muốn ai biết ra.

Ban đầu Thiếu Lâm có bốn vị Thần Tăng.

Lúc Thành Côn gia nhập vào Thiếu Lâm Tự thì đã bái vị Thần Tăng đứng đầu trong bốn người là Không Kiến Thần Tăng làm thầy.

Vị Không Kiến Thần Tăng này thực ra cũng biết thân phận thật sự của Thành Côn.

Nhưng không biết là do vị Thần Tăng này không còn minh mẫn hay do đầu óc bị chấn thương gì đấy, dù hắn biết rõ Thành Côn là một ác nhân chân chính nhưng lại còn thu y làm đồ đệ.

Và còn bất ngờ hơn là, Không Kiến Thần Tăng biết rõ Thành Côn giết sạch cả nhà gồm mười ba mạng người của Tạ Tốn để khơi mào đại loạn giang hồ, vậy mà hắn còn muốn hoá giải hận thù giữa Tạ Tốn cùng Thành Côn.

Hắn làm gì?

Hắn mang theo Thành Côn để đi gặp Tạ Tốn, muốn hoá giải hận thù của cả hai.

Sau đó hắn ỷ vào công lực của mình cường hãn hơn đối phương, nói rằng bản thân sẽ chịu mười ba chưởng của Tạ Tốn để chịu tội trước mười ba mạng người mà Thành Côn giết, sau đó xoá bỏ tất cả ân oán.

Đương nhiên Tạ Tốn không biết tên ngốc Không Kiến Thần Tăng này là ai nên cũng không nương tay, y đánh mười ba chưởng liên tiếp lên người của Không Kiến Thần Tăng, khiến hắn bị đánh tới mức nửa chết nửa sống.

Lúc này cả hai mới biết vì cừu hận nên Tạ Tốn đã khổ luyện võ công, giờ đây công lực tăng mạnh.

Thành Côn thấy thế thì hoảng sợ bỏ chạy.

Thành Côn biết Tạ Tốn dù đã đánh Không Kiến Thần Tăng mười ba chưởng nhưng y vẫn sẽ không bỏ qua cho mình đâu.

Không Kiến Thần Tăng thấy Thành Côn lại tự ý bỏ chạy, không quan tâm gì người sư phụ này thì tức giận đến mức thổ huyết, chết ngay tại chỗ.

Lưu Tiêu nói xong thì tổng kết lại: “Ngươi nói xem, Kim Mao Sư Vương giết người đứng đầu trong Tứ Đại Thần Tăng của người ta, khiến ngàn năm cổ tháp mất hết mặt mũi, người ta không muốn diệt Minh Giáo của ngươi mới là lạ đó.”

“Lâu chủ, ngươi chắc ngươi đang kể về một vị Thần Tăng chứ không phải một tên não tàn thần trí không minh mẫn chứ?”

Vi Tiểu Bảo nghẹn họng trân trối, hắn chưa từng thấy ai ngốc như vậy.

Trang bức thì được, nhưng lại bị người ta đánh chết luôn thì quá mất thể diện.

Lưu Tiêu nói: “Đây là do ngươi nói đó, còn có bị ngốc hay không thì ta không biết.”

Cả hai người xướng kẻ hoạ, không cho Thiếu Lâm bất kỳ mặt mũi nào.

Trong Thiên Cơ Lâu ai cũng đang ngơ ngác.

Bí mật này chưa từng có ai nghe nói cả.

Thiếu Lâm thì ngại mất mặt nên không dám nói.

Tạ Tốn thì luôn bị người khác đuổi giết khắp nơi, không thể nào thanh minh cho mình được.

“Con bà nó! Thì ra năm đó Không Kiến Thần Tăng chết vì lý do này, thảo nào Thiếu Lâm luôn không dám công bố, thì ra là sợ mất mặt.”

“Quá buồn cười, đây chính là Thần Tăng của Thiếu Lâm sao, đầu óc không có vấn đề gì chứ.”

“Đây chính là Thiếu Lâm sao? Tam quan bất chính như thế, biết rõ thân phận của Thành Côn rồi mà còn thu hắn vào chùa, giúp hắn che dấu tung tích nữa.”

“Thiếu Lâm bây giờ đã lụi tàn rồi, không còn là Thái Sơn Bắc Đẩu của võ lâm nữa.”

“Đúng thế! Đầu tiên là chuyện của Tiêu Phong đại hiệp, hiện tại còn lòi ra tên Thành Côn này.”

....

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)