Thiên Cơ Lão Nhân:???
Lâu chủ có thể tới muộn một tý được không?
Cần làm ta mất mặt tới vậy không?
“Tôn tiền bối cứ nói đi, ta nghe!”
Vi Tiểu Bảo cười cười, tiến lại gần.
Nếu chỉ nói cho một mình ngươi nghe thì nói làm gì?
“Cút đi!”
Thiên Cơ Lão Nhân không có hứng thú kể chuyện cho một mình Vi Tiểu Bả.
Hắn phất tay áo một cái, Vi Tiểu Bảo bị nội lực của hắn đẩy về chỗ ngồi của mình.
“Đa tạ lâu chủ Thiên Cơ Lâu, nếu không có ngài thì bây giờ ta vẫn bị tên súc sinh Long Khiếu Vân kia lừa gạt rồi.”
Vừa xuống lầu thôi mà Lưu Tiêu đã nghe được một lời cảm tạ rồi.
Hai người trước mặt hắn đây đều anh tuấn vô cùng.
Thậm chí tên trẻ tuổi kia còn khiến Lưu Tiêu phải nhìn nhiều hơn vài lần nữa.
Cách nói chuyện này, thêm một thân mùi rượu, lại còn khí chất u buồn khó diễn tả này.
Má nó!
Đây quả thực là sát thủ đối với thiếu nữ mà.
Lưu Tiêu khi thấy khí chất của người này thì hơi giật mình một tý.
Nhưng một khắc sau hắn đã phản ứng lại, Long Khiếu Vân?
Chẳng lẽ đây là Lý Tầm Hoan cùng A Phi sao?
Moá!
Lưu Tiêu lập tức sử dụng khả năng của Thiên Cơ Lâu không chút do dự, một màn sáng bắn ra trước mặt hắn.
“Tên: Lý Tầm Hoan”
“Thận phận: Nửa Bước Tông Sư”
“Võ học: Tiểu Lý Phi Đao, Tinh Đình Tam Sao Thuỷ”
“Mục đích: Ở lại, cảm tạ lâu chủ”
Đúng thật là Tiểu Lý Thám Hoa, Lưu Tiêu nóng hết cả mắt.
Tiểu Lý Phi Đao, Lệ Vô Hư Phát, đây chính là một sát chiêu cực kỳ khủng bố.
Phi đao của người này kinh khủng vô cùng, phải nói là đã đạt tới trạng thái xuất thần nhập hoá.
Trong nguyên tác dù Thượng Quan Kim Hồng đã giết được Thiên Cơ Lão Nhân, nhưng cuối cùng y vẫn bị phi đao của Lý Tầm Hoan giết chết.
Hơn nữa cảnh giới của Tiểu Lý Phi Đao còn thua xa Thượng Quan Kim Hồng nữa chứ.
Dù cách đến một đại cảnh giới mà Thượng Quan Kim Hồng vẫn chết dưới phi đao của Lý Tầm Hoan.
Ta có thể thấy phi đao của hắn không chỉ còn là ám khí bình thường nữa rồi.
Phi đao của Lý Tầm Hoan một khi được phóng ra là đã tập hợp đầy đủ tinh, khí, thần.
Nếu nói khoa trương một tý thì đây giống Ngự Kiếm Thuật hơn.
Tuyệt kỹ Tiểu Lý Phi Đao tuyệt đối là một trong những công pháp thần kỳ nhất thế giới này.
Lưu Tiêu vô cùng hâm mộ tuyệt kỹ này, Lý Tầm Hoan chỉ là Nửa Bước Tông Sư thôi mà phi đao của hắn đã đáng sợ như thế rồi.
Nếu như hắn trở thành một Đại Tông Sư, hay thậm chí là Võ Thánh thì có thể tưởng tượng phi đao của hắn lúc này sẽ khủng bố ra sao.
Có khi lúc này phi đao của Lý Tầm Hoan sẽ trở thành như Ngự Kiếm Thuật vậy, tự do khống chế phi đao giết người.
Còn một tên khác thì quả nhiên là A Phi, người sau này sẽ trở thành Đệ Nhất Kiếm Khách, Khoái Kiếm - A Phi.
Gia hoả này cũng có lai lịch khá lớn.
Phụ thân của hắn là đại hiệp Trầm Lãng nổi danh đỉnh đỉnh, còn mẫu thân là Cung Chủ U Linh - Bạch Phi Phi.
“Lý Thám Hoa khách khí rồi!”
Ngoại trừ việc nhường nữ nhân yêu quý của mình cho người khác thì Lưu Tiêu cảm thấy Lý Tầm Hoan khá tốt.
Ưu điểm của hắn là trọng tình nghĩa, nhưng đó cũng chính là khuyết điểm của hắn.
“Tên cẩu tặc như Long Khiếu Vân này chết không có gì đáng tiếc cả.”
Lưu Tiêu nói tiếp: “Nhưng nói thật, việc Lý Thám Hoa có thể tự tay giết chết hắn quả thật là ngoài dự liệu của ta.”
Vẻ xấu hổ xẹt ngang qua mặt của Lý Tầm Hoan, nhưng cũng nhanh chóng biến mất.
Hắn xấu hổ là vì ban đầu bản thân còn do dự có nên giết Long Khiếu Vân hay không,
“Lâu chủ, sau này ta và Lý đại ca thiếu ngươi một ân huệ, nếu cần gì thì xin lâu chủ cứ mở miệng.”
A Phi ôm quyền.
Gia hoả này bây giờ vẫn còn rất kiêu căng lắm.
Chỉ có mị lực của Lý Tầm Hoan mới có thể thuần phục hắn thôi.
Lưu Tiêu liếc A Phi một cái: “Ngươi chưa từng gặp qua Lâm Tiên Nhi phải không?”
“Chưa từng!”
A Phi lắc đầu?
Thanh niên mà, ai không phải là người máu liều nhiều hơn máu não.
Đối với mỹ nữ được xếp hạng thứ hai trên Tuyệt Sắc Bảng như Lâm Tiên Nhi thì hắn cũng tò mò chứ.
Nhưng sự xuất hiện của Lưu Tiêu cùng với Thiên Cơ Lâu cũng đã thay đổi rất nhiều thứ.
Nên bây giờ A Phi vẫn chưa gặp được Lâm Tiên Nhi.
“Chưa là tốt rồi!”
Lưu Tiêu thầm nghĩ.
Bên trong nguyên tác có thể nói A Phi là một trong những người khổ nhất, người bị đội nhiều nón xanh nhất.
Dù bị Lâm Tiên Nhi cắm sừng đầy đầu nhưng cuối cùng hắn vẫn chung tình một lòng với nàng.
“Nếu hai vị không ghét bỏ thì có thể gia nhập Thiên Cơ Lâu ta!”
Lưu Tiêu mời cả hai.
Trên thực tế nếu nhìn vào Thiên Cơ Lâu bây giờ thì ai cũng nghĩ đây là một thế lực cực kỳ lớn, có thể nói là vô địch, trấn áp toàn bộ.
Nhưng chỉ có Lưu Tiêu biết sự vô địch đó chỉ giới hạn trọng phạm vi nhỏ thôi, khi hắn vừa rời khỏi Thiên Cơ Lâu thì hắn cũng là chỉ một võ giả Tiên Thiên.
Miệng cọp gan thỏ!
Lý Tầm Hoan cùng A Phi gật đầu vui vẻ.
Hai người đã tới Thiên Cơ Lâu được một lúc rồi, đã biết được không ít tin tức liên quan đến Thiên Cơ Lâu.
Bọn hắn rất thích bầu không khí nơi đây.