Lục Trần ngồi một mình rất lâu dưới bảo tọa hoa sen. Trong điện lớn hoàn toàn tĩnh lặng, không hề có lấy một tiếng động. Chỉ có con chó đen a Thổ vẫn trung thành dựa vào người hắn, làm bạn với Lục Trần trong quãng thời gian cô đơn này.
Cũng không biết bao nhiêu lâu, Lục Trần chợt bừng tỉnh thoát khỏi suy nghĩ. Bởi vì nơi ngực của hắn chợt có cảm giác đau nhức.
Hắn cúi đầu nhìn, trong thoáng chốc lại thấy được bóng dáng của hạt giống thần thụ. Hiện tại, cái động trong thân cây đã tràn ngập nhánh thần thụ. Hơn nữa vào lúc này hai cánh cửa trong đó đã mở rộng.
Nơi bóng tối bên ngoài, những cái cành thần thụ vẫn không tìm được đường tiến vào thế giới này. Chúng không ngừng bám vào vách tường nhưng lại chợt nhận thấy nơi đây vô cùng chắc chắn. Chỉ có điều, khi lực lượng tăng dần, Lục Trần nhanh chóng phát hiện ra trái tim của mình từ từ không thể chịu nổi sức mạnh như vậy, dường như có cảm giác sắp nổ tung.
Đại khái bản thân phải chết như vậy sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây