Lục Trần nhìn về phía Bạch Liên, liền nhận ra ở thiếu nữ này có gì đó không ổn thỏa, khắp người nàng tỏa ra một luồng khí u ám, khác hẳn với người thiếu nữ xinh đẹp mà hắn biết trước đây. Nhưng mà chuyện này bình thường có lẽ sẽ khiến hắn ngạc nhiên, thậm chí là truy cứu ngay lập tức, thì giờ đây dường như chẳng khơi nổi một gợn sóng trong lòng hắn.
Thế giới trước mắt, tất cả những người ở đây, thậm chí là bao nhiêu thứ hỗn loạn trên trời dưới đất đã gần trong tầm mắt, dường như tất cả đều là những điều chưa nghe nói đến bao giờ, vô cùng bất ổn. Trong tình thế này, Lục Trần nhìn thấy Bạch Liên có một chút bất thường, nhưng trong lòng lại có cảm giác kỳ lạ rằng có như vậy mới là bình thường…
Hẳn là thế giới này sắp phát điên, hoặc là sắp sụp đổ rồi, vì vậy mới thành ra nông nỗi này. Vào thời khắc gấp rút và nguy hiểm này, trong đầu Lục Trần lạ thay lại lướt qua một ý nghĩ có phần quái dị, hắn cúi đầu nhìn A Thổ bên cạnh mình, bụng nghĩ, nhìn tới nhìn lui hình như chỉ có con hắc cẩu này là vẫn như lúc trước.
Con rồng đen nọ đã đi tới trước mặt hắn và Thiên Lan chân quân, trước mặt hai con người, cơ thể nó cao lớn tới mức khó có thể tưởng tượng được, dường như lấp đầy toàn bộ huyệt động, nhưng trên thực tế dĩ nhiên là không phải vậy, chỉ là sức tấn công vào thị giác thực sự quá mạnh, khiến cho người ta có cảm giác sợ sệt bất lực.
Có điều cảm giác này đều không hiện hữu bất luận là ở Thiên Lan chân quân hay Lục Trần, hai người họ trông có vẻ như đều không có cảm xúc của người bình thường, cho dù rằng đứng trước con quái vật ghê gớm, đáng sợ đến như vậy, mặt vẫn không đổi sắc, hết sức bình tĩnh nhìn vào nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây