Ảnh tử là một nghề rất đặc thù, nhưng xét cho cùng, tất cả mọi Ảnh tử vẫn là người, cũng có thất tình lục dục của con người, cùng lắm cũng chỉ trải qua cái huấn luyện hà khắc, để bản thân có thể khống chế những dục vọng bẩm sinh.
Nhưng chỉ là khống chế, chứ không phải là triệt tiêu, trên đời này không có bất cứ cách nào có thể biến một con người thành loài động vật không có tình cảm, cho dù có biến một người thành kẻ đần độn, thì họ cũng biết sợ hãi, cũng biết vui mừng, đây là điều không thể nào thay đổi được.
Mỗi một Ảnh tử đều là những con người không giống nhau, đều có cuộc đời và đặc điểm khác nhau, cả Lục Trần cũng vậy, duy chỉ có điểm này thì tất cả Ảnh tử đều giống nhau, có khác thì chỉ là ở chỗ khả năng khống chế dục vọng, tình cảm cao hay thấp mà thôi.
Lục Trần từ trước tới nay luôn khống chế cảm xúc, dục vọng của mình rất tốt, nếu không thì hắn đã chẳng thể ẩn náu nhiều năm trong Ma giáo, và làm nên công nghiệp như vậy trong hoàn cảnh hiểm ác nhất thế gian. Nhưng hắn vẫn là một con người bình thường, hắn cũng có lúc cảm xúc dao động lên xuống, năm xưa khi hắn bất chấp tất cả để giết chết Tô Mặc, cũng có thể tính là biểu hiện mất kiểm soát cực hiếm thấy ở hắn.
Cũng chính vì khả năng khống chế tình cảm dục vọng của bản thân mạnh hơn người thường, mà Lục Trần cũng nhạy cảm hơn đối với những chấn động cảm xúc của mình so với người bình thường, hắn hiểu mình cũng biết sợ, cũng hiết kinh hãi, chỉ có điều hắn thường áp chế tất cả cảm xúc mặt trái trong thời gian ngắn nhất, hồi phục sự điềm tĩnh. Nhưng lần này, hắn cảm nhận được điểm khác thường kỳ lạ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây