Lúc trời sáng, hoặc nói là đến khi trời sáng, Lục Trần xuống khỏi Thiên Long sơn, chậm rãi đi trên đường phố Tiên thành.
Cảnh tượng biển máu kỳ lạ và u ám trên bầu trời đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến tòa thành phồn hoa to lớn nhất thiên hạ này. Lúc trước vào giờ này, trong Tiên thành đã bắt đầu náo nhiệt, người qua kẻ lại như nước chảy. Nhưng hôm nay lúc Lục Trần đi trên đường, lại phát hiện xung quanh hình như có phần thê lương lặng ngắt.
Trên đường có rất ít người ra ngoài. Thiết nghĩ là do có người đã bỏ đi, người ở lại nhưng không muốn ra ngoài, mà kể cả những người bước ra khỏi cửa thì trông thần sắc cũng nặng nề và đầy áp lực. Dù gì thì trên đầu mình cũng có một biển máu cuồn cuộn đáng sợ lại không rõ nguồn gốc như thế, nhìn thế nào cũng chẳng khác cảnh tượng ngày tận thế, sao có thể khiến họ vui được?
Lục Trần hơi nhíu mày. hắn đã từng nghĩ đến cảnh tượng trước mắt, nhưng không ngờ sự thật lại tệ hơn hắn tưởng. Tuy cảnh tượng biển máu kỳ lạ cho đến giờ vẫn chỉ là cảnh vật lơ lửng trên bầu trời, chưa gây nên bất cứ tổn hại nào về thực chất cho mọi người trong Tiên thành, nhưng bầu không khí này vẫn gây áp lực đến mức khó có thể chịu đựng được.
Thậm chí hắn chẳng cần đến Phù Vân ti nghe ngóng, đã có thể đoán được báo cáo hằng ngày ở đó chắc chắn là người bỏ đi càng lúc càng nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây