Mấy ngày qua quả thực A Thổ không đi theo Lục Trần, đằng nào thì trong mắt con hắc cẩu này, bình thường nó luôn bảo vệ tên vô dụng đó, đồng thời lấy được ít thịt yêu thú mà nó thích ăn từ tay hắn, hay là từ cái hốc cây thần bí nọ, cũng coi như chút thù lao rồi. Tất nhiên, quan trọng hơn vẫn là do năm xưa Lục Trần đã bảo vệ nó, do A Thổ đại gia niệm tình xưa, mới bảo vệ cho hắn.
Có điều cho dù hiện giờ sau khi đã lột xác thành thánh thú, sức mạnh tăng vọt, nhưng thời gian qua A Thổ cũng vẫn phải thừa nhận, tên tiểu tử Lục Trần này tuy bề ngoài không có gì thay đổi, nhưng cảm giác hắn đem tới cho người khác lại không giống lúc trước cho lắm, đại khái là cảm giác rất đáng sợ.
Người bình thường, thậm chí là thân cận như lão Mã cũng không phát hiện ra, duy chi có trước mặt A Thổ, có lúc lại Lục Trần buông lỏng chút cảnh giác dó, để lộ chút khí tức có phần đáng sợ.
A Thổ không hề lạ lẫm gì với thứ khí tức đó. Bởi nó là luồng sát khi đó nó đã từng cảm nhận được tới mấy lần. Có những hôm nửa đêm tỉnh giấc, nó bỗng nhiên cảm thấy Lục Trần và mình đều đang bùng lên hai ngọn lửa hắc ám, cháy rừng rực.
Thứ khí đó rất đỗi nguy hiểm, có lẽ nếu ở quá gần sẽ bị cuốn vào và bị thiêu cháy tới thịt nát xương tan, vô cùng khủng khiếp. Có điều A Thổ không hề sợ điều đó, vì nó cảm thấy mối quan hệ của mình và Lục Trần chặt chẽ hơn. Chỉ có điều, thỉnh thoảng nó lại phát hiện dường như mình bỗng dưng nổi lên ý niệm khát máu và giết chóc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây