Giữa ánh sáng đỏ như máu, Lục Trần đi dần xa.
Nhìn bóng lưng người trẻ tuổi đó, nét mặt Thiên Lan chân quân đầy bình thản, ánh mắt hơi lấp lóe, song không rõ trong đầu rốt cuộc đang nghĩ những gì.
Từ đây tới cuối con phố dài, Lục Trần đi thẳng một mạch, chẳng quay đầu đến một lần, là do trong lòng hắn âm mưu nào đó, hay là hắn hoàn toàn tin tưởng Thiên Lan chân quân, chưa từng hoài nghi dù chỉ là một chút?
Lúc bóng Lục Trần khuất hẳn, Thiên Lan chân quân chậm rãi thu ánh mắt về. Lúc này trong tòa thành thần bí dưới lòng đất, chỉ còn lại mình ông, bốn bề im ắng, chỉ có ánh sáng đỏ kỳ lạ phía trên đỉnh đầu đang lửng lơ, không ngừng tỏa xuống.
Bóng dáng ông trông có phần cô độc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây