Có thể nhìn ra được, Thiên Lan chân quân cảm thấy hơi ngạc nhiên trước câu trả lời thẳng thắn và có hơi đơn giản thiếu suy nghĩ này của Lục Trần, có điều dù sao ông cũng không phải nhân vật tầm thường, sau một thoáng sững người lại mỉm cười, nói:
- Có thể khiến con nói vậy, xem ra là đã gặp phải chuyện gì đó không đơn giản. Nói ta nghe xem.
Lúc nói đến đây, ông dừng lại một lúc, như nhớ đến điều gì đó, lại mỉm cười nói:
- Có điều trước khi chúng ta hàn huyên, việc con nên làm là cho ta biết đã làm xong hay chưa?
Lục Trần gật đầu, sau đó thò tay vào ngực áo sục sạo một lúc, rồi lấy ra một cái túi lụa, đưa cho Thiên Lan chân quân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây