Đêm khuya thanh vắng, dãy núi Côn Luân phủ dưới màn đêm trông như một gã khổng lồ đang chìm vào cõi mộng, lặng im không tiếng động. Quy định cấm đi lại ban đêm lưu truyền nhiều năm của phái Côn Luân đến nay vẫn không thay đổi, trong màn đêm đen kịt, nơi nào hầu như cũng đều tối tăm.
Ngoại trừ một góc nọ trong đại điện Chính Dương, nơi ở của chưởng môn chân nhân phái Côn Luân.
Chưởng môn chân nhân ủy quyền của phái Côn Luân năm nay là Thiên Đăng chân nhân xuất thân từ Bách Thảo Đường vẫn chưa ngủ. Ông ngồi trước một cái bàn đọc sách, trên bàn thắp một ngọn nến. Ánh lửa bao phủ cái chao đèn được chế tác tinh xảo, khiến ánh nến lờ mờ tỏa khắp khu vực xung quanh ông, cũng chiếu sáng biểu cảm trang nghiêm lạnh nhạt của ông.
Phái Côn Luân lập phái đã được mấy nghìn năm, tất nhiên đã trải qua vô số chuyện đời, thi thoảng chưởng môn bất ngờ gặp chuyện, việc tông môn tạm thời đề cừ một người đứng ra làm chưởng môn ủy quyền cũng có. Nhưng người ngồi vào vị trí này, hai chữ “ủy quyền” đặt trong danh hiệu lâu đến thế cũng chẳng đoạt được, chắc hẳn cũng chỉ có ông thôi.
Dưới ánh nến, mặt bàn phẳng lì trơn nhẵn không một đồ vật, chỉ có một phong thư được đặt trước mặt Thiên Đăng chân nhân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây