Lúc hửng sáng, cuối cùng Bạch Liên cũng phá được vòng vây, mang thân xác lấm đầy máu chạy đi, bỏ lại đám truy binh nọ.
Nàng kiệt sức, cả người đau nhức, nhưng lúc này thậm chí nàng còn chẳng màng đến những điều ấy. Sau khi xác định tạm thời được an toàn, phản ứng đầu tiên của nàng chính là bắt đầu tìm tung tích của Lục Trần.
Nhưng Lục Trần và cả con chó mực hình thể to lớn đó đã biến đâu mất tăm.
Đây thực sự là một cảm giác rất thảm, rất đen đủi, Bạch Liên tức giận tới độ suýt nữa nghiến nát răng. Nhưng hiển cho dù nàng có tức tới chết cũng chẳng có ai tới nhặt xác cho nàng, nên cuối cùng vẫn phải đành nuốt cục tức này xuống, tìm một cánh rừng kín đáo trốn đi trước, sau đó bắt đầu xử lý vết thương, chuẩn bị nghỉ ngơi một lúc để khôi phục sức lực rồi tiếp tục tìm tung tích Lục Trần.
May mà nàng biết đích đến của Lục Trần ở đâu, chỉ cần lần theo con đường hướng về núi Côn Luân, hẳn là có thể tìm được hắn, đây cũng là chút hy vọng giữa bao nhiêu xui xẻo. Nhưng không biết khi nào mới tìm được, chắc là… đến lúc đó châm ngòi thêm vài câu, khiến tên này trở mặt với Thiên Lan chân quân là hay nhất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây