Bước vào cửa, liền cảm giác được mùi máu tanh nồng hơn hẳn. Ở tiền đường không nhìn ra được dấu vết đánh nhau kịch liệt nào, nhưng càng vào bên trong, vết máu, cửa đổ, đá vụn, thậm chí là xác người đầy máu đã bắt đầu xuất hiện trong tầm mắt.
Rất rõ ràng, toán quân tinh nhuệ được cử đi này của Phù Vân ti khi đã nhận được mệnh lệnh thì không hề có suy nghĩ do dự nhân từ.
Huyết Oanh đã ở phía trước từ nãy, Lục Trần và lão Mã dẫn theo Tống Văn Cơ đi phía sau, trong lúc này, Lục Trần có liếc qua sắc mặt của Tống Văn Cơ, bèn phát hiện nữ tử kinh đẹp trẻ trung này vẫn giữ vẻ mặt như thường, dường như không bị ảnh hưởng bởi tình cảnh xung quanh.
Đại khái là dù sao cũng đã quen hắn mười mấy năm, có tính ăn ý, nên lúc này lão Mã lại quay đầu cười nói với Tống Văn Cơ:
- Tống cô nương, cô có quen những người chết này không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây