Sắc đêm sâu như biển, giữa bóng tối vô tận dường như cũng có một đôi mắt đen láy đang nhìn đăm đăm vào nơi ấm áp duy nhất còn sót lại giữa đêm khuya tối tăm này. Chỉ có điều trong cơn mưa xối xả, ngoài tiếng gió, tiếng mưa và những giọt mưa lạnh băng bay đến theo gió, thì không có bất cứ điểm bất thường nào.
Lục Trần quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt Tô Thanh Quân. Trong một thoáng, Tô Thanh Quân do dự một lúc, rồi khẽ lắc đầu, Lục Trần nhíu mày lại, sau đó đi tới, tay nắm vào khung cửa, nhìn vào bóng tối bên ngoài, rồi chậm rãi đóng cửa lại.
Sau lưng có ánh sáng mờ nhạt bừng lên, hắn quay đầu, là Tô Thanh Quân đã thắp nến lại. Ánh nến chiếu vào gương mặt xinh đẹp của nàng, khúc xạ nên một vầng sáng kỳ lạ mà dịu nhẹ. Nàng ngẩng đầu lên nhìn về phía Lục Trần, bình thản nói:
- Huynh vẫn chưa trả lời câu hỏi khi nãy của ta.
- Là ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây