Ở cửa đại lao xa xa, có mấy tên hộ vệ nhà lao của Phù Vân ti đang nhìn về phía này. Tuy cách một khoảng, nhưng vẫn có thể nhìn ra sự quái dị và phức tạp trên mặt họ, hơn nữa ánh mắt họ đại để đều hướng về Bạch Liên đang im lặng đứng dưới gốc cây.
Bạch Liên dường như không phát giác mấy ánh mắt đó, nàng nheo mắt nhìn lên trên một lúc, sau đó lấy ra một cái khăn lụa từ trong ngực áo, bắt đầu lau hai tay.
Máu nhuộm đỏ cả tấm khăn lụa trắng tinh, làm bẩn cả tấm khăn, nhưng vết máu trên bàn tay nàng chỉ nhạt đi chứ không thể nào gột sạch được.
Bạch Liên ra sức lau, lau từng chút một, trông có vẻ rất kiên nhẫn.
Lão Mã nhíu mày, thu mắt về, thấp giọng hỏi Lục Trần:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây