Trong phòng bỗng chốc im phăng phắc, gương mặt Lục Trần, lão Mã và Huyết Oanh đều thay đổi, mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Bạch Liên.
sau một thoáng thất thố ban đầu, Bạch Liên liền nhanh chóng chú ý đến vẻ mặt của những người khác, nàng liền ngẩn người ra, thần sắc trên mặt cũng đông cứng lại. Một hồi sau, nàng nhanh chóng bình tĩnh trở lại, bèn cười gượng, nói với mọi người:
- Đây là chuyện vui hiếm có đó, sao ta chưa nghe qua bao giờ. Cái tên Lục Trần này hay lắm, cứng miệng đến thế là cùng, chẳng hé với ta một chút nào cả…
Thiếu nữ xinh đẹp này tuy đang ra sức xoa dịu, nhưng sự miễn cưỡng trong vẻ mặt cua nàng vẫn lọt vào mắt mọi người, song mọi người tất không thể nói thêm điều gì. Chỉ một lát sau, Bạch Liên bèn kiếm cớ đi ra ngoài.
Huyết Oanh tỏ ra hờ hững rõ ràng với việc này, có lẽ vì tuy dung mạo Bạch Liên khả ái, nhưng cũng không thể gây ảnh hưởng gì được với một nữ tử như nàng, song thấy vẻ mặt Lục Trần và lão Mã đều có phần kỳ lạ, nàng còn thoáng cười, hỏi một câu như có ẩn ý:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây