- Nói thật, năm xưa ta cũng không biết rốt cuộc thì cái gì mới là số mệnh, vì sao sư phụ lại xem trọng đến vậy? Ta chỉ nhớ lúc sư phụ qua đời, người nhìn ta với nụ cười mỉm nhàn nhạt, nụ cười có phần kỳ lạ.
Thiên Lan chân quân thở dài, nói với Lục Trần:
- Bởi thế thậm chí có một thời gian ta còn hoài nghi rằng, có thể chẳng hề có số mệnh nào cả, liệu có phải vì sư phụ thấy không vừa mắt với Bạch Thần sư huynh, nên mới cố ý nói vậy.
- Đến bản thân ta còn mơ hồ, Bạch Thần sư huynh tất nhiên lại càng nổi trận lôi đình. Về cái thuyết số mệnh quái lạ này, dĩ nhiên huynh ấy không hề tin dù là một chút, nhưng lại không thể thay đổi được di chúc của sư phụ, hẳn là bởi vậy nên sau này mới hận ta. Có điều cũng khó trách, nếu đổi lại là ta, ở vị trí của huynh ấy, có lẽ cũng sẽ giận điên lên mất…
Những bí mật xưa cũ này, Thiên Lan chân quân kể ra nhẹ nhàng hết đỗi, thậm chí còn có thú vị khôi hài. Nhưng Lục Trần chỉ cần nghĩ đến tình huống năm đó, đặc biệt là hai vị này về sau đều là những Hóa Thần chân quân kinh thiên động địa, thì hắn liền cảm thấy sởn cả gai ốc. Sau đó rất nhanh, hắn liền nhớ lại đại biến Côn Lôn phái mấy năm về trước, vào cái đêm trăng tròn đó, hai vị Hóa Thần chân quân cuối cùng chỉ còn lại một người sống sót.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây