Trên lưỡi kiếm lạnh như băng có hàn khí thấu xương, như bao phủ cả trái tim, khiến Lục Trần chợt cứng người.
Trong bóng đêm, hai người họ đứng đối diện nhau, trường kiếm sáng như tuyết trông như cầu nối giữa hai bên. Thanh kiếm cổ trong tay nàng không biết đã trải qua bao nhiêu phong ba, lúc này trông vẫn rực rỡ huy hoàng, phản chiếu gương mặt lạnh lùng nhưng xinh đẹp của Tô Thanh Quân. Giữa hoa đào lất phất bay, nàng như cánh hoa đẹp nhất trong đêm này.
Máu xưa nay vẫn luôn nóng.
Từ từ chảy ra từ miệng vết thương, chảy qua mũi kiếm, sau đó chậm rãi nhỏ xuống.
Máu nhuộm đỏ y phục hắn, lại làm ấm lưỡi kiếm của nàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây