Sáng tinh mơ, Bạch Liên dậy từ sớm.
Đêm tối vừa qua, ban ngày vừa tỉnh giấc, chính là thời điểm yên tĩnh se lạnh. Nàng nằm thêm một lúc trên chiếc giường ấm áp, sau đó khoác áo lên rồi mở cửa đi ra ngoài.
Bên trong đình viện một bề tĩnh lặng, trên cỏ xanh vẫn còn ngậm hơi sương, mấy ngọn gió nhẹ nhàng lướt qua, khiến ngọn cây đầu cành khẽ đung đưa. Có một người đứng giữa sân, gác tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn trời, có lẽ là nghe thấy tiếng động, hắn ngoái đầu lại, chính là Lục Trần.
Ánh mắt họ chạm nhau, nhìn chăm chú một chốc, Lục Trần gật đầu:
- Chào buổi sáng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây