Trời đêm, trong ngoài phòng ngủ đều yên lặng như tờ. Từ cái cửa sổ đối diện giường nửa mở nửa khép, một tia sáng mờ nhạt rọi vào căn phòng u ám.
Lục Trần và A Thổ đều đã nằm nhưng chưa ngủ.
Do A Thổ đã quá to lớn, không giường nào chứa nổi nữa nên mấy hôm nay nó đều xuống đất ngủ chứ không nằm cùng Lục Trần nữa. Có điều cho dù nó nằm đất nhưng cơ thể to lớn còn cao hơn mép giường, đến mức Lục Trần chỉ vươn tay cái là sờ được vào đầu nó.
Lục Trần nằm nghiêng, một tay gác lên lưng A Thổ, bỗng nhiên cất tiếng:
- A Thổ, lời Thiên Lang cha ngươi truyền lại hình như vẫn còn chưa xử lý đến đúng không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây