Lục Trần đứng trầm mặc một lúc dưới gốc đào, ánh mắt lập tức sáng rực. Hắn nhìn cây đào từ trên xuống dưới, đầu tiên là đi quanh một vòng, nhìn kỹ lại một lần, sau đó lại dùng tay khẽ vỗ lên thân cây. Nghe âm thân vọng lại trầm thấp mà chắc chắn, Lục Trần không kìm được khẽ nhíu mày.
Cái cây này tất nhiên là cây thật, phía trên là hoa đào nở ngập cành, bên dưới là thân rễ. Nó là một cây đào thực sự sinh trưởng rất tốt. Tuy nhiên, bên dưới cây đào này, quả thực có ẩn giấu một mật đạo, điểm này thì hôm qua lúc tới đây Lục Trần đã phát hiện rồi. Mà hôm qua nữ tử tên Tống Văn Cơ đó cứ đứng ở đây nửa như vô tình nửa như cố ý, cũng chặn mất đường tháo chạy của tên đồ tể trẻ tuổi đó một cách trá hình, cuối cùng mới ép tên Nhuế Tiểu Thiên đó cùng đường, khởi động cơ quan cuối cùng để thừa loạn bỏ trốn.
Đã là đào thật, thì cơ quan điều kiển mật đạo hẳn không ở trên cây. Lục Trần trầm ngâm một chốc, bèn ngồi xuống, không để tâm đất bẩn và cả rác rưởi tạp vật còn lại sau vụ nổ hôm qua, hắn bắt đầu lục soát trên mặt đất cẩn thận.
Hắn tìm trên mặt đất một cách cẩn thận và chăm chú đến lạ, hơn nửa động tác rất thành thạo, như trước đây đã từng làm việc tương tự, và không chỉ mới làm một lần.
Trong buổi sáng yên tĩnh này, trong căn nhà đã bị bỏ trống, một nam nhân nằm rạp trên mặt đất, mò mẫm dưới gốc hoa đào, tình thế này trong mắt người khác vừa buồn cười lại vừa có phần kỳ dị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây