Lục Trần ngắm nhìn tòa Tiên Thành nơi xa, nhìn cảnh tượng phồn hoa nơi núi Thiên Long, dù đang cách rất xa nhưng tựa hồ vẫn cảm thấy được không khí náo nhiệt ầm ĩ.
- Nơi đó nhiều người như vậy, tính ra phải vô số chó nhà nuôi và chó hoang. Đơn giản hạ một lệnh giết chó như vậy không sợ làm khó người ta à?
Bạch Liên nhún vai, vẻ mặt vẫn thản nhiên:
- Quản nhiều làm gì, dù sao ta cũng không nuôi chó. Hơn nữa người ta là Hóa Thần Chân Quân, địa vị cao đạo hạnh lại thâm sâu, muốn gì làm nấy, quan tâm bọn người dưới làm gì?
- Ừm, cô nói rất có lý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây