Thiên Ảnh (Dịch)

Chương 374: Nhớ nhung

Chương Trước Chương Tiếp

-Ngươi biết “lá cây” là gì không?

Sau khi đi xuống Đại Tuyết Sơn, con cự thú thượng cổ kia xoay người vài lần đã biến mất khỏi vùng núi to lớn đầy gió tuyết này, không còn thấy bóng dáng nữa. Khi chỉ còn một mình Lục Trần và A Thổ đứng dưới chân núi, Lục Trần hỏi A Thổ một câu như vậy.

A Thổ lắc lắc đầu tỏ vẻ mình không biết gì cả.

Lục Trần có chút bất đắc dĩ, hắn xoay người lại đi tới phía trước. A Thổ đi bên cạnh hắn. Gió tuyết xung quanh càng ngày càng nhỏ. Phía trước, màu trắng từ từ rút đi, màu xanh biếc từ từ nhiều hơn, thoáng cái, hai người dường như lại tới một thế giới khác.

Nhớ lại chuyện cũ, nhớ lại cuộc sống ù ù cạc cạc ở Hoang Nguyên Nam Cương, Lục Trần cảm thấy có chút thổn thức và bùi ngùi. Có điều, khi cảnh tượng sinh mạng tốt tươi, cảnh tượng khắp nơi xanh biếc, động thực vật tràn đầy sức sống-thứ khó có thể thấy ở Hoang Nguyên Nam Cương một lần nữa xuất hiện trước mắt. Dù bản thân đang trong vùng đất Mê Loạn đầy nguy hiểm, Lục Trần vẫn cảm thấy mừng rỡ như lãng tử về nhà.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)