Sau lưng Hỏa Hổ, Hỏa Ưng trẻ tuổi cũng đứng phắt dậy, nhưng trông y có phần mơ hồ, hình như không hiểu vì sao gia gia lại đột nhiên kích động đến vậy, còn bầu không khí xung quanh tại sao lại trở nên căng thẳng trong nháy mắt như thế.
Hỏa Ưng chỉ chạy đến cạnh Hỏa Hổ theo bản năng, một tay nắm lấy tiểu đao giắt bên hông, sau đó đề phòng nhìn mấy vị trưởng lão tuổi ngang gia gia mình, lại nhìn gia gia một cách nghi hoặc.
Đối diện với y, Bạch Điêu đứng trước mọi người thở dài một hơi, có vẻ cũng không để tâm bộ dạng mạo phạm của tiểu tử Hỏa Ưng này, còn đưa tay vỗ vai Hỏa Ưng, ý bảo không có ác ý. Sau đó nhìn sang Hỏa Hổ, trên mặt lướt qua một tia thần sắc phức tạp:
- Tộc trưởng, hơn nửa đời này ta luôn đi theo ngài, đến lúc già thế này rồi, thì sẽ không hai lòng nữa đâu.
Hỏa Hổ lúc này trông cũng hơi bình tĩnh hơn. Lão liếc nhìn Bạch Điêu, sau đó đưa tay kéo đứa cháu đứng ngáng trước mặt mình lại, trầm giọng nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây