Thiên Lan chân quân trầm mặc, ánh mắt hơi lóe lên, dừng trên mặt Bạch Liên.
Trong sảnh phụ vô cùng yên tĩnh. Lão không nói lời nào, sẽ không ai dám nói nhiều một chữ. Ai cũng không biết giờ phút này trong lòng lão rốt cục đang nghĩ gì, có bị chọc giận hay không. Nếu lão đột nhiên nổi giận thì chỉ sợ trong sảnh phụ này sẽ toàn là người chết thôi.
Không khí giống như bị đóng băng, thời gian cũng như chậm chạp hẳn. Không biết trải qua bao lâu, đột nhiên Thiên Lan chân quân đứng dậy, đi xuống khỏi chỗ ngồi.
Lão đi tới trước người Bạch Liên, nhìn chằm chằm vào nàng, lạnh nhạt nói:
- Tuổi còn nhỏ nhưng lá gan lớn lắm. Đây đều là sư huynh ta dạy ngươi sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây