Lục Trần xoay người đi lên phía trên dốc, quay đầu nhìn lại chiến trường thảm khốc phía xa xa. Bị đám man nhân điên cuồng dùng hình thức tự bạo tập kích, bọn người áo đen kia đã đồng quy vu tận sạch sẽ, một cái xác nguyên vẹn cũng không còn.
Không ngờ một bộ lạc nhỏ bé, một nơi chẳng ai biết đến đã trở thành mồ chôn của mười tu sĩ cường đại. Có lẽ chẳng ai có thể nghĩ đến kết quả này, kể cả Lục Trần cũng không ngờ được.
Có điều tuy tình cảnh này quá mức thảm liệt song Lục Trần chẳng áy náy chút nào. Từ lúc đám người áo đen kia đuổi giết hắn cùng trời cuối đất, chút tình cảm như có như không trước kia cũng bay biến luôn rồi.
Đến khi hắn về đến cánh rừng kia, ngẫu nhiên quay đầu nhìn lại, chợt giật mình phát hiện con đường mình đi đã hằn hai hàng dấu chân máu tươi đầm đìa, khiến cho người ta kinh hãi.
A Thổ vẫn đang đứng đó chờ hắn. Sau khi hội hợp, Lục Trần hơi trầm tư giây lát, rốt cục vẫn thử cầm cây trượng gỗ kia đến trước mặt A Thổ. A Thổ chạm vào vài cái rồi ngẩng đầu lên mờ mịt nhìn Lục Trần, không biết hắn có dụng ý gì. Hiển nhiên nó chẳng lần ra được manh mối nào cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây