Ca khúc cổ xưa thê lương vang vọng trong vùng núi giống như dòng sông thời gian lẻ loi chảy xuôi trong cô đơn lạnh lẽo. Cùng lúc với tiếng háy bay xa, khối gỗ màu đen trên đống đá bỗng nhiên phát sáng.
Phía xa, ánh mắt Lục Trần hơi co lại. Ngay khoảnh khắc đó, hắn thấy rõ những hoa văn điêu khắc trên khối gỗ phát sáng, lúc đầu chỉ sáng một chút, sau đó ánh sáng dọc theo hoa văn từ từ lan tràn cho tới khi toàn bộ khối gỗ sáng lên.
Khi những hoa văn trên khối gỗ đen sáng hoàn toàn, tất cả Man Nhân đang quỳ xung quanh đồng thời kêu lên, âm thanh to lớn mạnh mẽ chứa đầy sự kính ngưỡng giống như đang đối mặt với tổ tiên mà mình sùng bái vô cùng vậy.
Ngay vào lúc này, chỗ khối gỗ đen có một đốm lửa nhen nhóm, sau đó bắt đầu cháy hừng hực.
Tiếng gào của đám Man Nhân xung quanh càng ngày càng ầm ĩ. rất nhiều người không ngừng dập đầu. Ở phía xa, thân thể Lục Trần chấn động. Hắn cảm thấy Khí Hải của mình đang quay cuồng, thần bàn đảo lộn. Hắn rên một tiếng đau đớn, vươn tay phải ra, theo bản năng túm lấy một cái cây nhỏ bên người. Trong chớp mắt, ngọn lửa đen từ lòng bàn tay hắn phun ra, thoáng chốc đã đốt cái cây thành than.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây