Trong điện Chính Dương, tất cả mọi chuyện đều đang được tiến hành đâu vào đấy. Chí ít thì vào ban ngày, còn cần phải làm rất nhiều lễ nghi rắc rối nhưng quan trọng, lễ kính thiên địa tổ tiên, không thể không xem nhẹ.
Thân là Nguyên Anh chân nhân, dĩ nhiên là được thoải mái hơn người bình thường, rất nhiều lúc chỉ cần đứng một bên quan sát là được, chỉ có một số lễ nghi quan trọng nhất mới cần cần hành lễ bái tế. Đông Phương Đào vẫn im lặng mà làm, không hề tỏ ra thiếu nhẫn nại.
Còn trong lúc đó, Nhan La thừa lúc không ai chú ý, bèn nhỏ giọng khẽ nói với ông:
- Phía Nguyên Anh chân nhân, sao người đến đây lại ít hơn so với chúng ta dự liệu?
Đông Phương Đào cũng bình thản, khẽ giọng đáp:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây