- Hai người đi đâu vậy?
Lục Trần hỏi Dịch Hân.
Dịch Hân lắc đầu nói:
- Sư phụ không nói cho muội biết, sư phụ chỉ nói rằng đó là nơi muội chưa từng đến. Muội cũng muốn biết lắm. Nhưng hỏi sư phụ bao lần rồi, ông chỉ cười không nói gì cả.
Lục Trần cúi đầu trầm ngâm một lát, sau đó ánh mắt dần dịu dàng hơn, rồi hắn tự cười chế giễu. Lòng hắn thầm nghĩ, mình làm cái bóng đã lâu, ở lâu trong bóng tối, dường như cả con người cũng trở nên quái dị như vậy. có lẽ Đông Phương Đào chỉ nói bừa vậy với đồ nhi nữ của mình thôi. Có lẽ y muốn dẫn Dịch Hân đi mở mang tầm mắt thật, vậy mà hắn cứ cảm thấy có vấn đề.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây