Ánh mắt Lục Trần nhìn thẳng vào A Thổ.
Màn đêm tĩnh mịch trùm lên khu rừng tối mịt mù, chỉ có làn gió đêm thổi qua vòm lá, vang lên tiếng xào xạc mong manh của cành cây.
Có chút ánh sáng yếu ớt, như ngọn lửa màu xanh lục, ánh sáng đó rực rỡ hơn nhiều so với ánh mắt hắn từng nhìn thấy. Xung quanh không còn nhiều mùi máu, dù có không ít xác thú, có lẽ vì lâu rồi nên các vết máu đã khô cả.
Miệng A Thổ bắt đầu phát ra tiếng thở gằn, như đè nén sự đau đớn. Ánh mắt nó bắt đầu chuyển màu, như hơi hoảng loạn vậy. Giống như trong khoảnh khắc này, đột nhiên có hai suy nghĩ đang giằng xé trong óc nó.
Ánh sáng màu xanh kia cũng trở nên bất ổn, lúc mạnh lúc yếu, như ngọn lửa bập bùng trong gió.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây