Mặt trời mọc rồi lặn, trăng sao đổi dời, thời gian yên lặng trôi qua. Đã qua vài ngày, chỉ còn hai mươi mốt ngày là tới ngày rằm tháng tới.
Sáng nay Lục Trần mở cửa phòng, vừa đi ra khỏi nhà gỗ, kết quả đầu tiên là thấy một người mà hắn hoàn toàn không đoán được đứng ngoài cửa phòng, không khỏi lấy làm kinh ngạc, nói:
- Sao ngươi lại tới đây?
Trên đài Phi Nhạn bằng phẳng, Bạch Liên đang đứng đằng kia, ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp xung quanh, nói:
- Không ngờ trên đài Phi Nhạn lại có cảnh tượng như thế này, thật sự khiến kẻ khác hâm mộ mà. Lúc nào ta mới có thể có một tòa động phủ như vậy đây?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây