Lục Trần đến trước cái cây cổ thụ, cẩn thận nhìn một lát, rồi vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve cành cây. Vỏ cây thô ráp lướt qua lòng bàn tay hắn như vách đá.
Xung quanh vẫn hoàn toàn yên tĩnh, nhưng ánh mắt Lục Trần lại càng sáng, ngón tay hắn di chuyển càng lúc càng chậm, một lát sau, khi ngón tay hắn xẹt qua một vết cứa, bỗng hắn dừng lại.
Nơi đầu ngón tay hắn, vỏ cây khô nứt tối thẫm. Hắn nhướn mày, nhẹ nhàng ấn xuống, dần dần, một đường rãnh rất nhỏ hiên ra trên vỏ cây, theo động tác của hắn, khe hẹp này không ngừng mở rộng, cuối cùng, một mảnh vỏ cây to cỡ bàn tay bỗng nhiên lay động, sau đó rơi xuống.
Cạch một tiếng, mảnh vỏ kia nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Lục Trần không để ý, hắn chỉ nhìn vào thân cây, thân gỗ bị người ta dùng dao khắc lên một cái hình ảnh đơn giản mà nguệch ngoạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây