Một danh môn tu chân như phái Côn Luân, truyền thừa mấy ngàn năm tới nay đương nhiên đều thông qua phương thức sư đồ tương truyền mà kéo dài. Từ thời hai vị tổ sư sáng lập phái là Côn nguyên tử và Thiết La, tương truyền các đời, kéo dài không dứt, mãi cho tới ngày hôm nay.
Cho nên chuyện thu đồ đệ ở phái Côn Luân là chuyện bình thường nhất. Nói đại khái, đại đa số tu sĩ đều sẽ thu đồ đệ. Tu sĩ không thu đồ đệ, sống cô độc cả đời không phải là không có nhưng cũng hết sức hiếm thấy. Nguyên nhân sao, thật ra cũng rất đơn giản. Chuyện này cũng giống như truyền thừa của gia tộc, cả đời vất vả tạo dựng cơ nghiệp, dù sao cũng hy vọng có người kế thừa. Mình thành tựu tại nghiệp lớn, dù sao cũng hy vọng có người có thể phát triển mở rộng. Mà một khắc khi sắp chết đi, đại đa số mọi người đều hy vọng có người phụng dưỡng trước giường, dưỡng lão tống chung.
Đây là bản tính của vô số người trên vùng đất mênh mông của Trung thổ, cho dù ngươi có phải tu sĩ hay là phàm nhân bình thường cũng khó nhảy ra khỏi loại băn khoăn này.
Chẳng qua cũng bởi vậy mà việc thu đồ đệ đối với nhiều tu sĩ mà nói, đặc biệt là ở danh môn đại phái như Côn Luân này có một ý nghĩa hết sức thận trọng. Bởi nó không chỉ liên quan tới việc truyền thừa đạo nghiệp cả một đời của một người mà còn liên quan tới việc thực lực môn phái tăng trưởng hay giảm sút.
Ngươi chỉ là một đệ tử tạp dịch, đột nhiên nhảy ra chiêu cáo thiên hạ. Hôm nay nhận được một đồ đệ như ngươi, ngày mai lại nhận một đồ đệ tương tự, dạy mãi dạy ra cả môn phái từ già tới trẻ toàn phế vật thì dùng cái rắm gì?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây