Máu tươi âm ấm chảy từ trên thân thể xuống, rất nhanh đã nhuộm ướt vạt áo nàng, khiến bộ quần áo xinh đẹp của nàng nhuốm một màu đỏ của máu khác thường. Chẳng qua Tô Thanh Ngọc cũng không thèm để ý. Nàng càng để ý tới thân thể Lục Trần mà mình đang ôm, phát hiện ra trên người hắn có thêm một vết thương càng sâu và tàn nhẫn hơn.
Nàng ngẩn ra một hồi lâu, phát hiện ra hiện tại hình như rất khó để Lục Trần tự đứng lên nữa, không thể làm gì khác hơn là đặt hắn nằm xuống nhẹ nhàng, sau đó nhìn thân người đầy máu của hắn, nói nhỏ:
- Ngươi chờ ta một chút.
Sau đó nàng đứng lên, nhìn thoáng qua xung quanh, đi về phía một đám tùy tùng và ba huynh đệ Tô gia đang đứng chung một chỗ trong tiểu viện. Vừa rồi uy lực của Nguyệt hoa trảm quá lớn đã hù dọa đám người nơi này sợ vỡ mật, kể cả Tô mặc lúc này cũng chưa khôi phục tinh thần. Vừa nhìn thấy Tô Thanh Ngọc đi tới, nhất thời mọi người ào ào lui về phía sau vài bước, mặt mọi người đều lộ vẻ hoảng sợ.
Mặt Tô Thanh Ngọc lạnh như sương, tiện tay chỉ một kẻ tùy tùng nhìn còn có vẻ hơi sạch sẽ một chút, nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây