Gió đêm thổi qua, trên vách núi, ánh mắt Tô Thanh Quân thanh tịnh và sáng ngời, giống như vầng trăng sáng treo trên bầu trời lúc này, trong trẻo nhưng lạnh lùng lại không chướng mắt. Hình như nàng ta có chút hiếu kỳ, nhìn Lục Trần, hỏi:
- Tại sao ngươi lại nói vậy?
- Cấm đi lại ban đêm mà.
Lục Trần nói.
- Vạn nhất bị người khác phát hiện thì thanh danh tốt của sư tỷ sẽ bị phá hủy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây