Sương mù kia vừa tràn vào trong huyện mộ, giọng nói của một người phụ nữ chợt vang lên bên tai ba người chúng tôi: “Cảm ơn các vị, Lưu Oánh không thể báo đáp, hy vọng kiếp sau báo đáp!”
Mặt Mã đạo trưởng không cảm xúc: “Đi đi! Đến nơi mà cô nên đến, bắt đầu lại lần nữa, kiếp sau đừng làm chuyện ngốc nghếch như thế nữa!”
Mã đạo trưởng vừa dứt lời, giọng của Lưu Oánh lại từ trong mộ truyền ra: “Cảm ơn đạo trưởng, Lưu Oánh nhất định sẽ trở lại làm người!”
Lưu Oánh nói rồi hơi dừng một chút, sau đó mới nói tiếp: “Tần Việt, Từ Phi, cảm ơn các anh, tôi đi đây! Hy vọng các anh người tốt có báo ứng tốt!”
Lúc này tuy tôi và Từ Phi đang rất mệt nhưng nghe được Lưu Oánh nói ra lời từ tận đáy lòng này, trong lòng cũng rất cảm động.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây