Tôi cười khổ, ông đây mở Thiên Nhãn cũng còn chưa nhìn thấy được khuôn mặt mèo kỳ lạ này. Một cái bệnh viện bình thường thì có thể phát hiện được cái quái gì chứ?
Anh còn đòi gọi bác sĩ đến kiểm tra á? Cho dù có gọi bác sĩ đến thì cũng vô ích thôi.
Tôi bình tĩnh lại, sau đó nói với viên cảnh sát trẻ: “Cảnh sát Vương, đừng có ngạc nhiên rồi la làng lên như vậy, thứ này bệnh viện không thể kiểm tra ra được đâu! Trước đừng hoảng sợ, ra cửa trông chừng để chúng tôi tiến hành phẫu thuật cho đội trưởng Ngưu đi!”
Từ Phi cũng thấy hơi phiền, lúc này nghe tôi nói nên cũng hừ lạnh một tiếng: “Ra cửa trông chừng đi!”
Vương Kỳ nghe chúng tôi nói, cũng liếc nhìn đội trưởng Ngưu một cái rồi nói : “Vậy, vậy tôi đi đây!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây