Loại cảm giác đó làm tôi cảm thấy Triệu Ngọc rất cô đơn, rất đáng thương.
Có một người bố, nhưng người bố này lại coi trọng sự nghiệp, có hay không có cũng chẳng khác nhau mấy.
Thời gian trôi qua từng phút từng gây, sau khi Triệu Ngọc quỳ ở trước mộ một lúc, thì cũng bắt đầu đốt tiền giấy với tôi.
Đợi khi chúng tôi đốt xong tiền giấy, thời gian đã sắp tới hơn chín giờ.
Chúng tôi cũng không định ở lại, Triệu Ngọc lại dập đầu với mẹ cô ấy mấy cái, sau đó mới cùng tôi xuống núi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây