Nếu như có thể, tôi thật sự muốn vĩnh viễn sinh sống cùng Thi Tỷ ở nơi này.
Nghĩ đến đây, tôi lại cười khổ, tự giễu bản thân. Mẹ nó, tôi mới bao nhiêu tuổi chứ? Sao lại có suy nghĩ như vậy?
Thế giới rộng lớn như vậy, chẳng lẽ tôi không nên ra ngoài thăm thú một chút sao!
Trong khi tôi còn đang chìm đắm trong muôn vàn suy nghĩ, mải mê với ý tưởng của mình, Thi Tỷ lại bỗng nhiên hô lên với tôi: “Tầm Việt, anh mau xuống đấy! Đứng ngây ngẩn ở đó làm gì?”
Nói xong, Thi Tỷ phát ra tiếng cười trong trẻo êm tai, rồi lại tiếp tục nhảy múa giữa biển hoa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây