Nghĩ đến đây, Chu Duệ cũng lùi đầu về sau. Đồng thời, cậu ta cũng phun gạo nếp trong miệng ra, sau đó nói với chúng tôi: “Xem ra, xem ra là tôi nghĩ nhiều rồi. Chúng ta đi thôi!”
Giọng nói của Chu Duệ có chút hối lỗi, mà tôi và Từ Phi nghe cậu ta nói xong, cũng lùi về phía sau, cảm thấy không có gì nguy hiểm, chúng tôi cũng phun gạo nếp trong miệng ra.
Cảm giác ngậm gạo nếp trong miệng, mẹ nó, thật sự rất khó chịu, ngay vào lúc tôi và Từ Phi chuẩn bị phun gạo nếp ra, đáp lại lời của Chu Duệ, ông nội và Mã đạo trưởng đứng cách đó 10 mét lại biến sắc. Ông nội tôi la lên một tiếng: “Các cháu đang làm gì thế? Mau ngậm lại gạo nếp vào trong miệng đi!”
Tiếng la của ông nội cực lớn, tràn ngập sự nôn nóng.
Thế nhưng đã muộn mất rồi, cùng với lúc ông nội hét lên, có ba dây leo chết khô bỗng nhiên bắn từ trong giếng ra, hơn nữa, còn quấn thẳng lên cổ của ba người chúng tôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây