Thi Tỷ thấy tôi cứ ngây người ra không đáp lời, lại lần nữa nghiêm túc nói: “Tần Việt, còn không lĩnh mệnh?”
Lời vừa nói ra, lúc này tôi mới lấy lại tinh thần. Nhìn dáng vẻ của Thi Tỷ, cô ấy đang rất nghiêm túc.
Tuy rằng chức quan này chẳng dùng để làm gì, cũng gần như vô nghĩa. Nhưng Thi Tỷ đã để ý như thế, vậy tôi cứ làm người tốt cho tới cùng đi!
Cho nên, tôi vội vàng dựa theo mấy bộ phim cổ trang trong TV, dập đầu rồi đáp lại lời của Thi Tỷ: “Tần Việt tuân mệnh!”
Thi Tỷ thấy tôi đã dập đều lĩnh mệnh, bàn tay mảnh khảnh như ngọc vươn ra, chỉ thấy một miếng ngọc bội xuất hiện trên lòng bàn tay của cô ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây